VỀ QUÊ NGOẠI
Thương quê lắm mỗi lần về với ngoại
Để hồn phiêu du bải hoải ven đồng
Yêu quê lắm chợt chiều về với ngoại
Ướp mơ vào thơ ấu trãi mênh mông.
Con
sông nhỏ vẫn bốn mùa xuôi ngược
Cảnh
ngày xưa vắng bóng ngoại ngày xưa
Men
hơi gió ngập ngừng bông cải nở
Phả
bàn tay hương thuở ấy đến giờ.
Dẫu
biết trước những điều ta sẽ biết
Vẫn
nao lòng bên mép ruộng, mé vườn
Ta
yên lặng để xê dịch tâm tưởng
Về
ngày xưa cùng thơ ấu ngày mơ.