Thứ Năm, 28 tháng 5, 2020



MỘT NGÀY

Về thôi em, đã trưa rồi
Mặt trời đứng bóng, duỗi thôi cũng mềm
Đường cùng, đậu bến bình yên
Nắng hong khát cháy nỗi niềm dở dang.

Về thôi em, xế chiều tàn
Chợ đông đã vãn, người than đã về
Mình em rong ruổi sơn khê
Cõng theo tuổi tác, dầm dề bão giông.

Về thôi em, đã khuya lòng
Gió đêm trở lạnh, sương bong phấn đời
Nguyệt tình lấp liếm lả lơi
Có đau cũng chỉ gửi lời long đong.

Về thôi em, đã sớm mong
Sao xưa đã rụng, trăng vòng lối quen
Sót vài ri rỉ não đêm
Nuốt vào nước mắt ướt mềm lắng sâu.

Một ngày qua, biết về đâu
Thôi thì cứ lạc lối nào dễ quên
Để rồi quen lạ thành quen
Chìm ba nổi bảy lại chèn lãng phiêu.

28-5-2020


Thứ Ba, 12 tháng 5, 2020


VẪN NGÀY XƯA CŨ

Vẫn bến ấy
Còn thuyền xưa vẫn ấy
Vẫn ngày mưa, ngày nắng phủ rêu dày
Vẫn hai buổi sớm, chiều chân bước vậy
Con sóng mềm chao quẫy nước sang đây.

Em vẫn đi về khuya, sớm hôm
Đường dài muôn nẻo, phía nào hơn
Nam, Bắc gói ba lời nhắn gửi
Biển rộng, non cao, chịu giận hờn.

Bên này bờ vẫn lở trong tim
Bên kia lòng dắt lối đi tìm
Bao giờ nối nhịp thuyền quyên cũ
Mỗi lũ về, sông vẫn lặng yên.

Anh nhắn một lời, chớ ngại thêm
Tìm nhau thanh thản chốn tu thiền
Trong tâm, đừng nghĩ chùa, bảo tháp
Để ngày mai tiếc nuối về bên.

12-5-2020