Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

TỰ NHẮC MÌNH

Qua rồi năm cũ những băn khoăn 
Năm mới vô tư, dẫu nhọc nhằn 
Thấy bạn vui cười, ta sung sướng 
Chia sẻ ngọt bùi suốt tháng năm.

                                                                                       
Còn đó một đôi điều tiếc nuối
Chẳng bằng năm mới vạn men say
Còn đó dăm ba câu lạnh cạnh
So sao phước hạnh nối tháng ngày.

Chi bằng ta chảnh với vô tâm
Nghênh đón nắng trời, chê bóng râm
Thân trai muôn dặm, chi gian khổ
Dào dạt đời vui, kể thăng trầm.


1-1-2015

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

NẮNG LẠNH MÙA ĐÔNG

Ai mang nắng lạc rải lên thềm 
Để gió đông lùa thấm lạnh thêm 
Co ro hoa ngủ nương búp nõn 
Kiến buốt mon men chống lưng thiền. 


Ven sân luống hẹ lưa thưa ngọn
Trống ngõ bướm leo rụi lá vàng
Chồng chềnh ngọn cỏ cong cong ngủ
Cải ngồng thiêm thiếp ngóng đêm sang.

23-12-2014

Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

THUỞ YÊU XA

Ta yêu em theo mọi bước thăng trầm
Dẫu yêu đó chẳng bao giờ vĩnh cửu
Ngày nắng, mưa theo thời gian thấm đủ
Nhớ yêu xa, gần sống thuở ấm êm.

Ta ướp thơ vào lối nhỏ thân quen
Bắc dải yếm nắng luồn qua ô cửa
Sợi thủy chung treo vô hình một nửa
Đợi thầm thì len lén chuỗi trao tay.
***
Mưa mùa đông đếm bao giọt ai hay
Vẫn còn đó bão mùa chưa tan hết
Đã gối chăn mà vẫn còn cách biệt
Hơn nửa đời chưa trọn bốn mùa men.


12-12-2014

Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

NHỮNG ĐIỀU VÔ TÂM

Có bao điều anh lặng lẽ trao em
Dẫu phần lớn nhiều khi là nông nỗi
Có lúc nhẹ nhàng, có lúc rất vội
Đúng hay sai, chỉ hai chữ: thật lòng.

Anh mù mờ về quá khứ hư không
Về ảo tưởng của em mình anh biết
Trao âm thầm, chẳng nghĩ chi hơn thiệt
Cho hết rồi, anh rỗng túi ngây thơ.

Hay là em đã tự bao giờ
Âm ỉ cháy trong lòng anh ấm áp
Kỷ niệm em ngậm ngùi, anh phai nhạt
Nên anh trao em những thứ vô tâm.

Em yêu anh trên mọi nẻo thăng trầm?
Anh lại yêu những lúc không nghĩ ngợi
Đời thong dong mà mọi người rất vội
Trao nhanh rồi, có giữ chậm không em?


7-12-2014
ĐÂU CHỈ MỖI MÌNH EM

Em trách anh sao cứ hoài nông nỗi
Tháng ngày xa chẳng tiếc nuối bao giờ
Chẳng bao giờ anh biết chờ, biết đợi
Trong đời thực và trong cả giấc mơ.

Em cứ nghĩ em là hòn Vọng Phu
Chờ sáng, tối dù mọi điều to nhỏ
Dẫu nắng mưa, bốn mùa không biết đợi
Về bên em, tất cả hóa miên man.

Em thân yêu giữa cuộc sống đầy tràn
Anh vẫn đợi, chờ em hoài đó chứ
Không nói ra, giữ âm thầm hai chữ
Lặng lẽ làm tất cả bới: Yêu em.


7-12-2014.
ĐỪNG THẬT LÒNG ĐẾN THẾ

Vào một ngày nắng đẹp
Hết chuyện tôi ngồi yên
Nghĩ chuyện thẳng, chuyện nghiêng
Đừng thật lòng đến thế.

Nếu yêu em mọi nhẽ
Tha thứ và bao dung
Thì đến khi tan vỡ
Trách mình sao thật lòng.

Nếu tôi thương yêu bạn
Và tất cả mọi người
Thì đến khi ta nghỉ
Lòng thật đâu còn hơi.

Nếu  tâm tư công việc
Đúng, họ bảo đương nhiên
Sai, mọi thứ rất phiền
Đừng thật lòng đến thế.

Nếu tôi là kẻ lớn
Bao nhiều người xun xoe
Khi hết thời bận rộn
Ngẫm thật lòng buồn ghê.

Chuyện đời là vốn vậy
Đừng quá thương, ghét ai
Khỏi tiếc nuối nay mai
Đừng thật lòng đến thế.


7-12-2014

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

ÔI QUÊ XƯA

Hoa sữa nồng nàn dọc chiều Đồng Hới
Có thể nào quên ngày chờ tháng đợi
Đợi đêm về len lén thả hương thơm
Thơm vào ai kín đáo một khoảng trời.
Dĩ vãng!

Mùi hoa sữa cuối mùa thu bãng lãng
Bịn rịn rơi… vào chuỗi những lo âu
Lay phay bám… theo màu đời lốm đốm
Làm loay hoay ai thời gian bận rộn.
Nửa cười!

Một cuộc đời
Ngoảnh lại chớm hai mươi
Vai bạc sờn trên lưng chừng mỏi mệt
Dẫu sau đó biết ai là mãi miết
Phút rạn cười tan một thuở bâng khâng.


            2-12-2014