Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

LẠI MUỐN NGHE EM HÁT



(đã post rồi nhưng sửa lại)

Anh lại muốn nghe em hát
Về miền quê hương thân yêu
Những cánh cò bay bát ngát
Núi non huyền thoại sớm chiều.

Câu hát ngang qua qua dòng sông
Thoáng bóng sương mờ bãng lãng
Câu hát qua chiều phẳng lặng
In vào ráng đỏ mênh mông.

Em hát về làng ven sông
Ruộng đồng thơm mùa gặt hái
Ngô xanh trãi dài đồng bãi
Tình quê mát rượi sớm mai.

Bài ca về mối tình say
Theo em suốt thời con gái
Chỉ yêu, bao giờ dừng lại
Non thơm mấy buổi xuân thì.

Bài ca chiều, sớm người đi
Có kẻ bồi hồi trông ngóng
Như nốt nhạc trầm sâu lắng
Thả vào một kiếp điêu linh.

Một thời nông nỗi luỵ tình
Trôi tâm tư vào câu hát
Ngoài kia trời xanh bát ngát
Trong này mặn chát yêu thương.

Thơ ngây thả suốt dặm trường
Lọc nắng mưa thành sữa ngọt
Anh tiếc một thời thánh thót
Gian nan tìm chốn yêu thương.

20-12-2015

SÔNG SON



Có một miền quê ấy
Rất gần mà rất xa
Nơi ngọn nguồn sự sống
Núi non thành Phong Nha

Có dòng sông hai nửa
Vẽ hai mùa nắng mưa
Bên xanh và bên đỏ
Hai nửa đời đi qua.

Sông bắt nguồn từ đá
Đá bắt nguồn triệu năm
Đắng, cay, bùi, ngọt, mặn
Nên sông thành thế chăng?.

Ta được sinh từ đó
Cũng nếm hết thăng trầm
Ta cùng sông trăn trở
Đôi bạn thời tri âm.

28-12-2015
 

 


 
 


Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

ĐỪNG QUA NỮA EM





Đã bao mùa đi qua anh và em
Hoa đã tàn, quả ngọt thành hạt nảy
Đất ươm lên mầm xanh như vốn vậy
Bao lứa rồi, lần lượt nhú non xanh.

Ta vẫn nao khi sương xuống đầu cành
Và di chân khi mùa mưa ngắc ngứ
Mùa thu rơi nỗi niềm lên câu chữ
Thả nốt trầm vào giọt sớm long lanh.

Hơi lạnh về trên những áo len xanh
Trong hơi thở phập phồng ngực thiếu nữ
Bấy nhiêu mùa đông xem chừng đã đủ
Gột mơ hồ trong vô thức tình yêu.

Ngày ngày qua như nắng sớm mưa chiều
Thời gian ngúng nguẩy trên từng nhắn nhủ
Tiếng mơ hồ... à ơi! chưa đủ
Để ta yên một khoảnh khắc đời thường.

Thơ cứ thương và mưa nắng vấn vương
Ta sợ lắm em đến khi chiều xuống
Đêm vẫn dài mà ta thì nông nỗi
Vẻ xù xì không giấu lõi tơ non.

Em rắc hương lên những rãnh sống mòn
Ta bước lại vô tâm ngày xưa ấy
Vẫn ngại ngùng... mong muốn thì vẫn vậy
Giữ chút hồn yêu thương để vô tư.

27-12-2015

ĐƯA ANH VỀ QUÊ EM


Em về với xóm quê em
Biển xanh, cát trắng, lối mềm xưa qua
Anh đã đến hiên!
Chẳng vào nhà?
Để vườn thưa dậu
Tốn nhịp đường xa
Sống mòn!

27-12-2015 

Thứ Bảy, 26 tháng 12, 2015

GỬI CÔ GÁI ĐI THI HOA HẬU





Tội nghiệp thân em
Con gái dặm trường
Đang yên lành phải gió mang trên vai cái danh thi hoa hậu
Em có tội gì đâu khi làm như vậy
Được hay thua cũng một phận thế rồi.

Chỉ lạ lùng hàng triệu ông trời ơi
Lấy thân em ra bắt mang cái danh tinh thần dân tộc
Bắt em gánh một núi hàng văn hóa
Rồi cõng thêm hữu nghị, đoàn kết, hòa bình...

Em biết gì đâu những thứ biện minh
Em chỉ mang mỗi thân em chưa nỗi
Em xin mọi người cho em quẳng cái gánh lo đến tội
Để em cao đầu, thẳng bước trở về
Em thề!

26-12-2015

NGÀY BÊN EM






Có những mùa đông rất xa
Sáng mưa qua chiều gió lạnh
Những ngã đường về sóng sánh
Bùn non dính mỏi bàn chân.

Có một chiều đông thật gần
Gần đến nỗi em không biết
Kề bên... ngóng người mãi miết
Gió mang chiều nõn đi xa.

Ngày qua mang bao lời qua
Để mùa càng thêm bận rộn
Xa gần cố mình bao biện
Tại vì... vì tại... ai đây?

Mỗi mùa chỉ có một ngày.

26-12-2015

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2015

GỬI MÙA NOEL XA.





Lại bắt đầu năm mới
Giữa hai người xa nhau
Vẫn ngày chờ, tháng đợi
Trách thời gian đi mau.

Em ngàn đời thánh thiện
Anh vạn kiếp vô thần
Chợt nhớ người xưa hát
Mưa về, em ướt chân.

Trong trẻo tiếng chuông ngân
Vắt vẻo vào đôi lứa
Ta có chung lần nữa
Đưa em về dưới mưa.

Ngày xưa là ngày xưa
Hẹn hò không lo lắng
Nhưng nghĩa tình sâu nặng
Gánh tương phùng gió bay.

Cũng mùa qua, mùa nay
Dạt thỉnh cầu hai ngã
Chuông giục lòng rộn rã
Bàn tay úp bàn tay.

Chợt nhận ra mình say
Giữa giáo đường bối rối
Hai kiếp người vô tội
Xẻ mịt mờ nhân duyên.

24-12-2015