Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018


TRI K

Em !
Có th làm tri k được không?
Bao nhiêu ct giu n trong lòng
Ch mang nhau đến điu lương thin
Gi gió và hoa v mênh mông.

Bi làm tri k d vô cùng
Bao điu mun nói, c hòa chung
Nhp điu nhân duyên tt phi nhn
Hòa quyn trăm năm vn tr trung.

Em có mun làm tri k không?
Để anh k nghe chuyn vườn hng
Bn mùa thm cnh khoe nng vut
Bướm lượn, vn quanh gió hiu trông.

Mt ngày làm tri k trăm năm
Mt tháng không qua mt đêm rm
V mùa bi! thua thì ngm sa
n vòm xanh, hương vn bâng khuâng.

Tri k mãi là chn dng chân
Có trách chi đâu, l hiu nhm
Nếu chót li thiêng? , xin li!
Chc là ai nh nhói trong tâm.

Có chuyn riêng tư, tri k thăm
Xõa lòng cùng nhau, li cười thm
Để ri sau đó ung dung gi
B chuyn ngày qua, hết băn khoăn.

Cho anh làm tri k thi gian
Để em thoi mái khc l tràn
Ca ai? Mc k, em đâu biết
đôi ln tri k đăm đăm.

Em c là tri k trong anh
Chc chn mt đời em ng yên
Không phi lo âu tình mng m
Anh gi em yên gic, tâm thin.

Mt ít li thôi, du bao ln
Nói ra cho vng cõi thi nhân
Không phi vt li thoa hoa m
Tri k mt ln, qua vn năm.

1-3-2018


SƯ SÃI

Rà soát làm chi chuyện đã rồi
Cá tôm ngoài chợ, bán là thôi.
Là sư hay sãi, đời thói vậy
Đã giỏi thì sư ngụ lòng người.
Nay bỗng trở thời kiêu mảnh giấy
Phong hàm, phong vị, ngỡ ông trời
Mang tiếng cho đời soi, xỉa xói
Đau lòng lịch sử lắm Người ơi!

            1-3-2018


CỨ GHEN

Em vẫn ghen à? Em cứ ghen 
Gió vươn tị nạnh, lá lơ cành 
Chèn hôn lên gối, em đỡ quạnh 
Ghen ngủ say rồi, mơ lượn quanh.

Em vẫn ghen à, ghen của anh
Môi lim dim máy, lạ mà quen
Lòng như lửa đốt, ngoài dẫu lạnh
Nên giận hờn khêu lửa hoa đèn.

Ghen ngủ cho rồi, đêm rủ đen
Cạn dầu, lửa tắt, cửa cài then
Còn đâu khe cửa luồn lo lắng
Mà mãi băn khoăn, chạnh tơ rèm!

28-2-2018

Thứ Ba, 27 tháng 2, 2018

MẠ GỌI 

Đứa mô đầu kia đó 
Nghe mạ dặn đây nì 
Tết đi mô thì đi 
Nhớ ba ngày lạy Tổ. 

Quanh năm bây rong ruổi 
Nước nọ đến vùng kia 
Chơi nhởi đã trăm bề 
Cày cuốc trong gian khó. 

Nay mấy ngày Tết cổ 
Bánh mạ gói, nấu rồi 
Mứt, kẹo mua tràn trề 
Tiền lì xì mạ đủ. 

Tuổi cao, sức già yếu 
Ba, mạ chỉ loanh quanh 
Mấy con, cháu về nhanh 
Ông bà mong lắm lắm. 

Đừng nghe lời thiên hạ 
Bỏ ba, mạ đi chơi 
Mai mốt mạ đi rồi 
Bây tha hồ vung vẫy. 

Mạ già nên lo vậy 
Sợ nhắm mắt không yên 
Dâu, rể, cháu thảo hiền 
Về quê cùng vui tết. 

Mạ chờ bây, chờ miết 
Sợ bây bỏ đi chơi 
Nên mạ sắm đủ rồi 
Bao cháu, con yên ấm. 

Mạ gọi cứ nói thiệt 
Ba bây thì cứ can 
Sợ dâu, rể phật lòng 
Làm chồng, con phải khổ. 

Có chi mô mà sợ 
Mạ chỉ mong bây về 
Ăn cái Tết thoả thê 
Rồi lại đi đây đó. 

Lại một năm dễ, khó 
Con lo cả gia đình 
Tết lại về với mạ 
Rứa mới là văn minh.
CẦU QUAY 

Chiếc cầu 
Lặng lẽ quay ngang dòng sông 
Dòng sông! 
Lặng trào, cuộn sóng, bềnh bồng xoay lưng. 
Chiều dài 
Lại ngắn với chiều ngang 
Chả trách bao kẻ lỡ làng đời chi. 

Sông 
Âm thầm chở dòng đi 
Cầu 
Kiên gan ngó vào lòng thăm thẳm. 

Một mai kia 
Nếu tình còn sâu đậm 
Sông với cầu 
Hỏi có giao duyên? 

26-2-2018
HẠ TRẮNG 

Ta gác mùa hạ trắng 
Lên vai em âm thầm 
Ta gác chiều nhon nắng 
Lên dòng đời dư âm. 

Màu hạ trắng mênh mông 
Tắm vào lòng mỏi quá 
Chợt quen rồi xa lạ 
Mùi hương vào mắt nhau. 

Hạ đi đâu, về đâu? 
Giữa lòng người thăm thẳm 
Gieo mưa rồi ươm nắng 
Cho mùa xưa nảy mầm. 

Ta dọn chốn dư âm 
Quét chiều biêng biếc tím 
Rãi màn đêm bịn rịn 
Cho hạ nồng miên man. 

2-2018
NGƯ LÃO ÔNG 

Chiều xuân thanh thản ghé ven sông 
Ông lão ngồi câu, áo nâu sồng 
Gió buông tơ nuột lên làn sóng 
Rải mình ông mấp mé mênh mông. 

Một hình, một cóng, một thuyền cong 
Đu đưa như thể đuổi theo dòng 
Khách qua ngơ ngác không dám hỏi 
Sao ông câu cá với lưỡi không? 

Người thường câu cá chốn đục, trong 
Riêng ông câu cá ở trong lòng. 
Lớn, nhỏ, ngắn, dài, đâu thua thiệt 
Việc cần ông đã giải quyết xong. 

Nay hỏi cá kia có cắn không? 
Xám, bạc, vàng, khác máu tanh lòng 
Câu về một chậu, sao nuôi nổi 
Yên ấm cả đời? khéo long đong! 

Một đời câu cá của xưa ông 
Nay viết đôi câu khép lại dòng 
Chiều xuân chuếch choáng ven đời ấy 
Gửi lại người nay sống như không! 

23-2-2018
XẤU HỔ 

Có nơi nào biết xấu hổ không? 
Chỉ cho tôi với 
Tôi cần học! 

Những người xung quanh tôi hờ hững mọi điều 
Khó nhọc 
Bừa bãi và lẫn lộn 
Nói chuyện bằng những từ ngữ cao siêu 
Đầu, chân thi nhau đội trời 
Xấu hổ là xa xỉ! 

Những ông quan thì càng khó khăn thổ lộ 
Nhà cửa họ càng lớn 
Đất nước càng nghèo đi 
Chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện ngang bằng dân tộc khác 
Tức thì! 

Những giáo sư, phó giáo sư, tiến sĩ 
Đêm ngày tư duy mệt nghỉ 
Để có được mảnh giấy con con 
Trên đó ghi mấy chữ tròn tròn 
Như thế! 

Tôi đã đến nhiều nơi trên thế giới 
Biết nhiều về những dân tộc mình tới 
Họ tự trọng và cẩn thận mọi điều 
Xấu hổ với họ là chuyện tự nhiên 
Và hồn nhiên biết bao nhiêu 
Họ lớn chứ không phải vì họ lớn. 

Tôi thấy xấu hổ thay cho những lợn cợn 
Dập dồn trong cuộc sống hàng ngày 
Người dân tâm linh thờ cúng 
Mê say! 
Xấu hổ! 
Đất này! 
Thua ai! 

2018
DỰA 

Bờ vai em mỏng mảnh 
Ta dựa vào để đi xa hơn 
Lời của em nhỏ nhẹ 
Ta dựa vào để thở sâu hơn. 

Bàn tay em thanh ấm quá 
Ta dựa vào thấy xung quanh giản đơn. 

21-2-2018

MƠ ƯỚC BUỔI TÌM VỀ 

Ta trở về nơi chộn rộn tiếng ve 
Mồ hôi mặn tưới ngàn đời đất mặn 
Tắm gió Lào, lúa rạt rào như sóng 
Vẫy khát khao khao khát gọi nhớ về. 

Ta trở về nghe em hát tình quê 
Câu hát mềm như lụa tà áo tím 
Làn dân ca níu vào em bịn rịn 
Thả từng lời lên du nắng long lanh. 

Ta trở về nơi một thuở em, anh 
Đầu đội trời, chân lội lang thang nắng 
Cấy tuổi thơ lên bạt ngàn cát trắng 
Cày ước mơ trên làn sóng mênh mông. 

Ta trở về nơi cửa biển hoà sông 
Nơi tóc bạc hoà vào thời con trẻ 
Bao nhọc nhằn ngủ dưới lời ru mẹ 
Chuỗi khát khao mơ ước buổi tìm về. 

2-2018