HẠ TRẮNG
Ta gác mùa hạ trắng
Lên vai em âm thầm
Ta gác chiều nhon nắng
Lên dòng đời dư âm.
Màu hạ trắng mênh mông
Tắm vào lòng mỏi quá
Chợt quen rồi xa lạ
Mùi hương vào mắt nhau.
Hạ đi đâu, về đâu?
Giữa lòng người thăm thẳm
Gieo mưa rồi ươm nắng
Cho mùa xưa nảy mầm.
Ta dọn chốn dư âm
Quét chiều biêng biếc tím
Rãi màn đêm bịn rịn
Cho hạ nồng miên man.
2-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét