Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

ĐIỀU NGẠC NHIÊN

Hẹn hò mãi cũng chỉ là hò hẹn
Chút không gian ngại mãi với thời gian
Anh muốn đến và em mong anh đến
Vậy cứ sao mãi từ chối dịu dàng?.

Lời hứa hẹn có thật là hứa hẹn
Hay chỉ làm một chút phảng giao thoa
Hai bóng nắng lại hai đường mãi bước
Nhìn lại sau, ảo ảnh chẳng xóa nhòa.

Trong quá khứ ta đã từng rất thật
Và mai sau có lẽ chẳng đổi thay
Chỉ hiện tại lạ điều đơn giản nhất
Chỉ một lần hò hẹn có ai hay?


22-4-2015
CHIA ĐÔI VÀ NHÂN ĐÔI 

Em! 
Anh muốn chia vầng trăng thành hai nửa 
Nửa gối đầu 
Nửa thanh thản lang thang 
Anh muốn chia thời gian làm hai nửa 
Nửa gấp gáp cho anh 
Nửa âu yếm nhẹ nhàng. 

Anh muốn chia cho ngày ngắn lại hơn 
Đêm dài thêm giấc mơ quên mệt mỏi 
Chia không gian, gần em hơn chút nữa 
Cho thời gian lùi những khoảng vô duyên. 

Em! 
Anh muốn nhân đôi ánh mắt dịu hiền 
Để phiền muộn lùi xa 
Nhường chỗ cho đắm đuối 
Muốn nhân đôi những phút giây nông nỗi 
Để vô tư chẳng nghĩ đến ngày mai. 

Anh muốn nhân đôi ngày rộng tháng dài 
Để tình yêu không bao giờ biết nghỉ 
Ai sợ ngắn 
Ta cứ nhân em nhỉ 
Suốt một đời bồng bột chẳng trách nhau. 

24-4-2015 

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

EM

Em đừng đến để trời vô tư nắng
Mây lang thang, nào gió biết lãng quên
Hoa đơm nụ nở xòa không e lệ
Người vô tâm trần cõi chẳng cứng mềm.

Em đừng nhớ kẻo trời giọt nhớ
Đừng vẩn vơ, đêm biết nghỉ cùng ai
Đừng quên hết nắng ngày đơm má thắm
Gối đầu lên liếp cỏ mộng hóa dài.

Em đừng đến những ngày mong chợt đến
Sự bất ngờ nhen lại lửa lụi dần
Bùng cháy lại vẫn tàn đen, tro trắng
Bén vào tay phồng rộp những gian truân.

Giấc ngủ muộn chìm vào đêm đến muộn
Giữ bình yên cho đến tận bao giờ
Bình minh đến và cũng em đừng đến
Ngày nối ngày gần lại tháng năm xưa.

23-4-2015

Thứ Ba, 21 tháng 4, 2015

THÁNG TƯ VÀ EM

Đã thấy sắc hạ vàng
Trong tháng Tư óng ả
Đã thấy gió lơi lả
Sau những ngày hơi se.

Tháng Tư về, thật về
Trong góc trường trống vắng
Ghế xưa thành quá rộng
Em cõi nào lang thang?

Miền Tây Bắc rộn ràng?
Hay cực Nam ấm áp?
Miền Trung dài dằng dặc?
Chân em còn gót xưa?

Ngày tháng thì xa đưa
Người cũ thì cũ mãi
Chớm chút thời gặp lại
Rơi hoài vào cõi mơ.

Tình yêu thời phẳng lặng
Trôi vào đời gian truân
Có bao giờ kéo ngược
Nắng tháng Tư về gần?


21-4-2015
NGHIÊNG VÀ THẲNG

Anh đến muộn bởi nhìn thời gian nghiêng
Lời không thẳng nên em thành giận dỗi
Mưa chiều nghiêng hắt qua ô ướt dịu
Nghiêng qua đời một thoáng chợt em quên.

Sáng, chiều nắng nghiêng hơi ấm chợt mềm
Trưa nắng đổ nên lòng em khát cháy
Anh không nghiêng ngày lại ngày như vậy
Nên em ngạc nhiên vồi vội cái nhìn nghiêng.

Đời đón em bao chuyện thẳng, chyện nghiêng
Có chuyện nào là tim em bối rối
Ghềnh thác nghiêng đổ đời em chìm nổi
Say sưa rồi có tưởng tượng được đâu.

Ngày sáng, đêm đen không phải sắc màu
Chỉ đơn giản là lòng ta muốn vậy
Trái tim nghiêng, em một thời mơ thế
Để anh theo nghiêng rồi thẳng xa em.


21-4-2015

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

GẶP THẦY CŨ 

Một thầy, một trò, chỉ thế thôi 
Không trà, bia, rượu, cũng chẳng mồi 
Hai mươi năm xa, giờ gặp lại 
Tay bắt, mặt mừng, nói liền hơi. 


Thầy cũng tám mươi, trò hơn nửa 
Bạc tóc, bạc râu, thấu sự đời 
Chỉ nét thảnh thơi xanh tuổi trẻ 
Một đời đứng bảng, mấy vui chơi. 
... 
Chuyện xưa, chuyện mới, đan vào nhau 
Thời gian xuôi ngược, trước nối sau 
Gia đình, sự nghiệp, thơ vun gốc 
Tách với nhân gian, lại quá giàu. 


Ngoài sân gió khẽ nói thì thào 
Mang chuyện thầy trò đến ngàn sao 
Lưu vào ngân ảnh mênh mông ấy 
Ngày, tháng, năm trôi, ... vẫn dạt dào. 

20-4-2015
NÓI THẬT 

Hỏi tôi: Hà Nội có đáng yêu? 
Ừ, đáng yêu và đáng điều để nhớ 
Hỏi tôi, Hà Nội có điều gì trăn trở? 
Ừ, rất nhiều và lắm thứ chẳng thơ! 

Nắng rủ tàn, khắc khoải chuyển mùa mưa 
Hoa rón rén rắc hồng trần gieo hạt 
Bụi đường xa vén chân gần man mác 
Hỏi đáng yêu hay nhớ chẳng làm chi. 

Bỏ người quen, gặp người lạ làm thân 
Dẫu bâng khuâng cũng khen thầm: thay đổi 
Đáng trách, đáng thương, đến mòn, đến mỏi 
Thời gian trôi cuốn hết thuở yêu đương. 

Nỗi gắng quên phủ tên mọi cung đường 
Gieo xa vắng lên mái xưa chung thủy 
Dẫu yêu sâu đến tận cùng ngơi nghỉ 
Cũng nhẹ nhàng: em nhỉ, chẳng đâu đâu! 

18-4-2015 
GỬI LẠI EM: HÀ NỘI 

Dẫu thế nào cũng thương yêu: Hà Nội 
Nơi bao năm ta gửi gắm sớm chiều 
Dẫu xa xôi cũng thân quen: Hà Nội 
Những cung đường kỉ niệm gắn bao nhiêu. 

Thêm nhiều lắm bao phố phường rộng mở 
Lo ngày đêm em thay đổi từng giờ 
Lỡ gặp lại, em quen, anh bỡ ngỡ 
Nắng sững sờ rơi nốt khẽ ngân thơ. 

Vai một nửa tròn ươm màu mật đọng 
Cổ tay mòn bao năm gối thay chăn 
Trong lối gió, đường mây còn rẽ bóng 
Khẽ đu đưa hoài niệm, dẫu xa dần. 

Em cố quên, làm chi anh cố nhớ 
Một giây qua hơn vạn cõi thiên đường 
Phủ cát bụi lên nụ hôn vừa nở 
Lau sạch mi bằng năm tháng xa xưa. 

18-4-2015 
Bé Zen 
                  (tặng con gái) 

Zen đi học về 
Thơm ba thơm mẹ 
Nhắc chị ăn cơm 
Sao thương đến thế 

Lớp học: nhà trẻ 
Cô dạy ngủ, ăn 
Vệ sinh sạch sẽ 
Bạn bè chơi thân 

Mười lăm cháu bé 
Tung tăng cả ngày 
Đợi chiều mẹ đón 
Ngủ tròn giấc say 

Mẹ thơm bên má 
Phần ba: để dành 
Long lanh mắt bé 
Nắng chiều vây quanh. 

18-4-2015

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

Dẫu thế nào cũng thương yêu: Hà Nội 
Nơi bao năm ta gửi gắm sớm chiều 
Dẫu xa xôi cùng thân quen: Hà Nội 
Những cung đường lạ lẫm gắn bao nhiêu

Thứ Hai, 6 tháng 4, 2015

QUẨN SỚM, TÀ

Rực hoa thắm đỏ năm tháng ấy! 
Có thuỷ chung nào thắm sắt son?
Giữa vườn hoa nở trôi mộng mị
Gian truân khó nhọc liệu có còn.

Ta nhắc một chút bước lê đời
Để thời gian khô ướt giọt lệ rơi
Loay hoay tìm chốn khờ dại ấy
Để mãi mê tình, khỏi xa xôi.

Khóc trên đài hoa hạt sương sa
Ngủ trên cỏ non phấn đời hoa
Lại đón mặt trời hương thoảng phất
Nhớ nhớ, quên quên, quẫn sớm, tà.


6-4-2015

CÁNH BUỒM ĐỎ THẮM

Ba kể cho con nghe
Chuyện cánh buồm đỏ thắm
Những tuổi thơ thầm lặng
Êm đềm trong cỏ hoa.

Câu chuyện về cô bé
Về giấc mơ tuyệt vời
Ngang qua ô cửa sổ
Những cánh buồm chơi vơi.

Cánh buồm trắng ra khơi
Buồm nâu treo dòng nước
Buồm phai màu xuôi ngược
Đổ mặn nước mồ hôi.

Một cánh buồm tinh tế
Cô đơn giữa mọi người
Trong giấc mơ cô bé
Mang về từ biển khơi.

Là cánh buồm đỏ thắm
Cháy rực tình thương yêu
Như quê hương gió nắng
Nuôi tuổi thơ sớm chiều.

Chuyện cánh buồm đỏ thắm
Ba cũng qua một thời
Cũng ước mơ, thầm lặng
Cũng mong từ xa xôi.

Ba lại mang chuyện kể
Thời trong sáng, vui chơi
Để con nghe và hiểu
Sống yêu thương mọi người.

6-4-2015

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015


VIẾT CHO NGƯỜI NGHỈ HƯU 

Làm ngọt cho đời cũng đến hưu 
Vắt tay suy nghĩ chẳng vào đâu 
Ngày đêm ta cứ như không biết 
Mặc kệ ai mưa nắng dãi dầu. 

Đóng góp một đời, ngóng ai thăm 
Thiên hạ lo thân, chẳng rảnh rang 
Giàu, nghèo rồi cũng như nhau cả 
Để ý làm chi chuyện ải quàng. 

Cứ để thời gian dẫn mọi đàng 
Vô tư ta giỡn chuyện thế gian 
Trồng trọt, vui chơi cùng con cháu 
Rèn luyện, dưỡng sinh giữ xế tàn. 

Hơi đâu lo nghĩ chuyện dân, quan 
Hết ngày lại đêm, ải thân than 
Kể cả chưa hưu, đừng nghĩ vậy 
Cứ thú điền viên, sướng chuyện dàn. 

3-4-2015

SAO VẪN VÔ TÌNH 

Em ơi sao vẫn vô tình 
Để cho anh lắng một mình chơi vơi 
Trải bao giông tố cuộc đời 
Tâm hồn lãng đãng, thảnh thơi, dịu dàng. 

Mong chờ một sáng em sang 
Mong chờ một tối ngồi quàng mảnh mai 
Qua bao ngày rộng, tháng dài 
Mưa say gió nhạt, sương phai nắng chiều. 

Bình yên, sâu lắng bao nhiêu 
Anh đem trút hết mỹ miều dáng em 
Nay mai may mắn nhiều thêm 
Đóng chăn, khâu gối, ủ mềm mơ hoang. 

2-4-2015 

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

Viết câu cho trọn một nghìn 
Lời thơ uẩn thế biết nhìn tay ai Khúc trầm chuyển thể khoan thai Đoạn trường thanh suốt một vài kẻ vương. 

4-2015
GỬI CHO CHIỀU THÁNG BA 

Chỉ còn lại một chiều thôi 
Tháng Ba trở thành hoài niệm 
Ngày qua chỉ còn quyến luyến 
Em ơi đừng ngại nói nhiều. 

Biển xanh hát khúc nhạc chiều 
Để tóc em hòa khuôn nhạc 
Hồn anh say sưa câu hát 
Đệm thưa mấy nốt thăng trầm. 

Tháng Ba hòa nhịp thanh âm 
Anh về đón em dĩ vãng 
Mặc kệ mùa đi lãng đãng 
Giữ mùa giây phút chênh chao. 

1-4-2015
Thời gian trôi hết mất rồi 
Người xa sao vẩn lả lơi tháng ngày 
Hay chờ nắng rã, mây say 
Hay chờ lá rụng qua ngày ủ men? 

Gì đâu cứ ngại làm quen 
Có chi lo lắng, nỗi niềm sẻ chia 
Chùn chân người ấy lại về 
Giường khô, chiều tã, lời thề vén chân. 

1-4-2015
NẮNG THÁNG BA 
Gửi em chiều nắng tháng Ba 
Nắng rơi rất mỏng, nắng tà bóng mi 
Đong đưa chuốt óng một thì 
Lã lơi vén gấu khoe chi lạ lùng. 

Gắn vào ai thoáng mông lung 
Thả mây lõa xõa chập chừng ngẩn rơi 
Nắng là ai, nắng của trời 
Giản đơn chỉ vậy, làm tôi ngượng ngùng. 

31-3-2015