Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017

Ngàn năm mây núi đổi màu!
Ngàn năm sương gió cũng nhàu vấn vương!
Ngàn năm có một tình thương
Ngàn năm tu luyện luân trường bên nhau!
TÍM HAI MÀU
Răng em mang tím đến chiều nay?
Để nắng quên rơi, tím giăng đầy
Thu đan rón rén lên dải áo
Khoác tím cả trời một màn mây.
Răng em mang tím về lại đây?
Để anh ngơ dại mộng giữa ngày
Bẻ đôi giọt nước hòa sắc tím
Thành mực chung thủy giữa lòng tay!
Tím chi mà tím lắm rứa em?
Ngoài kia con gái Huế khóc thèm
Muốn vô Đà Nẵng so một chuyến
Chỉ sợ hai màu tím hóa ghen!
30-8-2017
CHIỀU NAY NGOÀI ĐÓ
Nghe nói chiều nay ngoài đó
Hết mưa đến gió ngậm ngùi
Lối về nửa mờ, nửa tỏ
Phần đời che nửa em tôi.
Nghe nói mùa thu ngoài đó
Ngày dài len lén sang đêm
Đêm lén trốn vào mái tóc
Một màu thăm thẳm dịu êm.
Nghe nói người nay ngoài đó
Che nửa vầng mắt mông lung
Giấu nửa mùa neo mây gió
Vắt khô nỗi nhớ kiệt cùng.
30-8-2017
Họ viết thơ mùa Vu Lan
Con cũng viết theo Vu Lan
Nhưng không cho mẹ đọc.
Bởi nếu mẹ biết 
Mẹ sẽ cản ngay
- Con đừng lo cho mẹ
Cứ lo cho con cái của con thật tốt ngày ngày.
Mẹ vui!

Chủ Nhật, 27 tháng 8, 2017

TẶNG ĐỘI BÓNG NỮ


Từ trái tim tôi muốn viết về em
Tự tâm hồn tôi muốn viết về em
Những cô gái Việt Nam dịu dàng
Những cô gái nhẹ nhàng
Thanh khiết.
Em mang những di sản ngàn năm
Thuần Việt
Đến những miền xa xôi.
Tôi không thể gọi tới
Em ơi!
Để nói hết nhữung điều tôi muốn
Để yêu hết mọi điều tôi thấy
Về em!
Những người con gái Việt Nam
Tuổi hai mươi nhựa sống căng tràn
Đã làm nên vinh quang và chiến thắng
Dẫu dưới chân là cay đắng, lan man.
Có thể em không nghĩ sâu như tôi
Có thể em không nói, viết như tôi
Em chỉ cần sống điều đơn giản
Mà bao nhiêu người ganh tị trong đời.
Chiến thắng của các em
Chiến thắng của mọi người
Vượt lên trên niềm trọng nam, khinh nữ
Đẩy những những quan điểm xưa về quá khứ
Xa xôi!
Tôi sẽ còn viết về em tôi
Tôi sẽ còn yêu điều tôi yêu
Niềm tin và chiến thắng
Tháng năm
Sớm chiều!.

VIẾT CHO CÁC NỮ CẦU THỦ



Những cô gái từ mọi miền đất nước
Tuổi trăng tròn ngâm mưa nắng bốn mùa
Từ ngàn xưa, thuở ban đầu lịch sử
Đến ngày nay vẫn kiêu hãnh, lạ chưa!

Ta tự hào vinh danh cho phụ nữ
Đảm việc nhà, xông xáo giữa bao người
Dẫu làm mẹ hay đi vào chiến trận
Vẫn dịu dàng mà gan góc nơi nơi.

Mỗi cô gái, mỗi mảnh đời nhỏ nhẹ
Vắt kiệt sức mà thắm thiết nụ cười
Đã thức tỉnh bao tâm hồn chai sạn
Và bẻ cong suy nghĩ biết bao người.

Ôi đẹp lắm, những nàng tiên đất Việt
Sắn, ngô, khoai nuôi em lớn từng ngày
Xiêm y là những quần cộc, áo số
Mang vinh quang về Tổ quốc hôm nay.

Em đâu phải chỉ một mình đá bóng
Rồi cũng mưu sinh chìm giữa cuộc đời
Ta mong em mãi tự hào, kiêu hãnh

Bởi em là cô gái Việt, em ơi!

Thứ Năm, 24 tháng 8, 2017

VẪN TÌM EM TRONG CHUỖI NHỚ NGÀY XƯA


Ta vẫn tìm em giữa màn mây trắng xa
Quanh năm tháng lang thang bầu trời vắng
Như kẻ mộng du trong đêm thanh lặng
Cứ một mình đi mãi biết dừng đâu.

Nắng mưa chan mặn chát với dãi dầu
Sương khói hòa cùng sớm chiều xao lãng
Múc hoàng hôn soi vào đêm chút sang
Rót đêm dài vào nắng bớt hanh khô.

Những giấc mơ bền bỉ tự bao giờ
Như hơi nóng ngọn lửa thần vĩnh cửu
Cứ bất chấp, giữ trong lòng ấm mãi
Theo bốn mùa đi đến mọi lắng sâu.

Ta không biết em đâu đến, đi đâu
Nhưng chắc chắn dưới bầu trời dịu ngọt
Một nụ cười làm nguội đi cơn khát
Một cái nhìn xao xuyến hết cô đơn.

Chưa bao giờ ta nghĩ đến thiệt, hơn
Cứ đi tìm xoáy vào lòng hiện tại
Nỗi bền bỉ gạt lo âu phải trái
Như vườn khô đợi mưa xuống đầu mùa.

Nỗi diệu kỳ mang em đến, lạ chưa
Như trò chơi ú tim thời thơ ấu
Ta và em như thuở ngoài đồng, bãi
Uống gió nồm trong cái khát khô rang.

Nét hiền thanh, thanh thoát đến nhẹ nhàng
Nhẹ đến nỗi thời gian không tồn tại
Bao năm rồi em vẫn thời con gái
Trong tim ta, góc ấm vẫn dịu dàng.

Ta vẫn dành một chuỗi nhớ miên man
Áp lên má em những lời dịu ngọt
Giấu vào mắt em những điều xuyên suốt
Cả một đời sao nhấp nháy hằng đêm.

Nỗi nhớ cồn cào mà lại diệu êm
Trong giấc mơ chải chuốt mòn năm tháng
Ta tìm kí ức một thời lơ đãng
Gió mang đi, nắng hóa hạt đơm mầm.

Hoa đã tàn, quả ngọt chín nhiều hơn
Đang rung rinh gọi mời người đến hái
Ta và em lại một thời say mãi
Ươm hạt vào mong ước tuổi hai mươi.


24-8-2017

Thứ Tư, 23 tháng 8, 2017

NÓI CÙNG BÔ-LE-RÔ



Không phải tôi ghét nhạc Bô-le-rô
Cũng không phải mê nhạc disco
Càng không quá yêu nhạc thời hiện đại
Mà bỏ qua cải lương, chèo, ví phải.

Tâm hồn tôi có những góc riêng tư
Để làm gì, chỉ tôi dùng mà thôi!
Tôi không phải theo bầy đàn, tôi biết
Và cũng không sến nhạc nào tha thiết.

Tôi sống qua những gian khó, khổ đau
Thấm thía gian nan quyết chí làm giàu
Nhưng thử hỏi chỉ suốt ngày ủy mị
Khiến cho ta sáng tạo được gì đâu?

Tôi không muốn kiếp làm thuê kẻ khác
Không rảnh rỗi ngồi thê lương nhấm nhạc
Chỉ loanh quanh rên rỉ suốt một đời
Thì chắc chắn chẳng tạo nên gì khác.

Thê giới quanh ta thay đổi từng giây
Trí tuệ nhân tạo, internet, máy bay
Và những chuyến du hành vào vũ trụ
Robot, văn minh đẩy người ra đường chưa đủ.

Lấy cái gì sáng tạo giữa hôm nay
Khi xung quanh cứ rên rỉ giãi bày
Khúc đớn đau của một thời đau đớn
Quà tặng nhau là nước mắt trao tay!

Xin đừng mất chút thời gian quí báu
Đứng lên đi và chen với bạn bè
Với khoa học, vươn lên đầu thế giới
Bớt sụt sùi những bản nhạc si, mê…!


24-8-2017

ĐƠN GIẢN

Em đừng nhìn vào quá khứ 
Trong anh 
Em đừng nhìn vào hiện tại 
Ngoài anh 
Hãy nhìn thẳng vào trái tim nông nổi 
Hãy nhìn thẳng vào tâm hồn 
Nguồn cội 
Yêu thương. 

Những lập luận tình yêu bình thường 
Đừng mang ra giũa mài lý giải 
Những quan niệm sâu sắc khôn dại 
Đừng đem ra mổ xẻ tha thứ và quay lưng 

Tình yêu thương chợt ngưng 
Đọng lại trong hạnh phúc 
Khi ta rút lòng 
Thành thật 
Vĩnh cửu 
Cùng em! 

23-8-2017
Có những bài ca đi cùng năm tháng 
Có những cuốn sách đi suốt cả đời người 
Có những thờ ơ chôn một thời đắm đuối 
Có những đỗi bình thường yêu vô bờ! 

Những khúc ca của ngàn đời tình nghĩa 
Vun đắp lên như núi cho bao người 
Nhưng cũng hiện những yêu đương biến dị 
Đem tư tưởng đi rải nơi nơi. 

Ta không thể sống những gì trong đó 
Trái tim và lí trí có lí lẽ riêng 
Không chấp nhận những hữu tư, dị thể 
Nhào nặn đời hết ngửa lại nghiêng. 

Đời người ngắn nhưng cuộc đời vĩnh cửu 
Để lại nước mắt trên những di hài 
Những sâu lắng phủ lên lời nguỵ biện 
Dẫu là Phật cũng chẳng đúng cả hai. 

22-8-2017

TỈNH TÁO



Ta cảm thấy có điều gì đó
Bất an
Trong cuộc sống thường ngày bình lặng
Ta cảm thấy có điều gì đó
Trĩu nặng
Trong đời thường nhốn nháo ngược xuôi.

Những điều bất an
Tức cười
Về cổ vũ, nhận thức và văn hóa
Về đạo đức và quan hệ buông thả
Phóng vào cuộc đời những mũi tên mang đủ đau, đắng, chua, cay.

Những điều trĩu nặng hôm nay
Hoảng loạn
Những cuộc chiến gian tham
Tiền bạc, vinh danh, sử sách bạt ngàn
Những con người liều lĩnh hơn cuộc chiến
Những con người đạp chà lên vĩnh viễn
Vô tâm!

Có thể ta nhầm
Vì sống lạc thế kỷ
Ai đó tỉnh táo hơn
Vui lòng chỉ cho ta điều ngơi nghỉ
Trong tâm!.


23-8-2017

Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

NGÀY CON ĐI HỌC


Ngày con đậu vào đại học 
Ba mẹ mừng gần, lo xa 
Đất trời đang mưa bỗng nắng 
Chắt chiu rọi xuống hiên nhà... 

Lo lắng con còn trẻ dại 
Một mình bươn chải xa xôi 
Lạc lõng giữa đời vất vả 
Tâm hồn nông nổi đôi mươi. 

Lúa khoai cũng vừa hết vụ 
Lợn gà bán hết mấy phần 
Cắt xén mùa lương ba mẹ 
Chỉ dư một chút phòng thân. 

Rồi sẽ mấy năm đèn sách 
Có yên tâm buổi ra trường? 
Đàn kiến thò đầu nghiêng ngó 
Trò nghèo đi học mà thương! 

8/2017

Thứ Hai, 14 tháng 8, 2017

CÓ MỘT LÀNG QUÊ NHƯ THẾ



Có một làng quê ven sông 
Bốn mùa dâm dấp sóng vỗ 
Có một khoảng trời như ngỏ 
Mùa về rợp trắng hoa lau.


Có một con đò đến sau 
Neo đậu vùng vằng nẻo trước 
Có một mái chèo xoã nước 
Soi trời in bóng, in mây. 


Có một hàng tre dăng đầy 
Kỷ niệm trầm ngâm sâu lắng 
Khoảnh khắc dùng dằng năm tháng 
Giấu người sau khóm đoan trang. 


Có gã lãng du về làng 
Phiêu bạt bao năm dậm bước 
Thả đời gió mây xuôi ngược 
Người về với thuở xa xưa! 

12-8-2017

Thứ Tư, 9 tháng 8, 2017

MÙA THU LO LẮNG
Em ạ, mùa thu nườm nượp nắng
Vắng mưa Ngâu đan lưới võng lối về
Ta hò hẹn trong sắc vàng, lạ thế
Trời thu xanh, trốn mãi góc đam mê.
Nơi bình yên lại đang mùa lá rụng
Tiêng ve ran tan xé áng mây chiều
Thu trong vắt mênh mang trời mơ nước
Hoe hoe vàng xe nắng dệt cô liêu.
Mùa vậy đó, ta vẽ vào năm tháng
Những trầm thăng và hoài vọng hão huyền
Lấy mơ ước nuôi đêm ngày mơ ước
Rót mùa vào sâu thẳm, ủ men lên.
10-8-2017
XÀM ĐÊM 

Thế thôi ạ, còn gì đâu để nói! 
Niềm tự hào chìm xuống đáy vực sâu 
Những mơ ước không còn là khát vọng 
Nhường chỗ cho những trần trụi bước đầu. 

Đau khổ cho một tương lai thế hệ 
Người thông minh đi học kẻ trọc đầu 
Óc trống rỗng vẫn làm thầy, cô giáo 
Bởi sư phạm gọi vào, em có biết gì đâu. 

Nhớ ngày xưa cụ Tố Hữu tự hào 
Ăn khoai sắn, đi ngăn sông làm điện 
Khoan biển làm dầu, dép lốp vào vũ trụ 
Nay lại khóc vì kiêu hãnh tối tăm. 

Người giỏi giang làm bộ đội, công an 
Kẻ tầm tầm làm giáo viên, nghiên cứu 
Mong đất nước sánh vai toàn thế giới 
Lại nằm mơ! Có phải lại nằm mơ? 

Thực dụng? không! Lãng mạn? chẳng bao giờ 
Chỉ loanh quanh đi vòng không nâng bước 
Ôi cuộc sống! Biết bao giờ có được 
Niềm tự hào cao quý bốn ngàn năm?

10-8-2017

Thứ Tư, 2 tháng 8, 2017

CHÚT NHẶT CHÚT ĐỜI 

Đường đời muôn nẻo, dưng nhặt được 
Một chút hương đơm thuở hàn vi 
Ta ngồi vẽ lại thời mây nước 
Dại khờ, nông nỗi cuốn người đi. 

Rời muôn, về một, ai son sắt? 
Bến đi, thuyền đỗ, dễ nhận ra? 
Khoang chật, trướng rủ, buông ngây ngất 
Thả hồn lơ lửng mây xa xa… 

Theo nắng về xưa nhen tiếc nuối 
Theo mưa về ngọn khóc chiều tà 
Tim buồn thả nhịp chùng ngơ ngác 
Mắt buồn gieo lệ, giấu kiêu sa. 

Trả lại người xưa với xa xưa 
Giấu nắng vào mắt, mây giấu mưa 
Vờ thanh, giả thản thời lâng bước 
Vọng trước, nhìn sau, thế cũng vừa! 

1-8-2017
NHỮNG NGỌT NGÀO, CAY ĐẮNG THUỘC VỀ NHAU 

Có những điều anh chưa nói cùng em 
Là giọt đắng rơi trên từng kẽ lá 
Là đất nuôi những mầm anh óng ả 
Có một mầm xao xuyến đến hồn em. 

Đó là mầm ru cay đắng mọc lên 
Đó là mầm lo âu thời con gái 
Không thành cây mà trãi xanh mọi nẻo 
Đó là mầm em hy vọng mai sau. 

Anh chẳng tiếc chi mưa nắng dãi dầu 
Chẳng băn khoăn những điều tầm thường nhất 
Anh chỉ yêu một điều có thật 
Cả cuộc đời không thay đổi em, anh! 

Bao nhiêu hoa kết quả chín trĩu cành 
Vẫn cay đắng chiều về dâng hạt lép 
Cả một đời nuối lo âu cũng khép 
Vệt cuối cùng nắng rũ cũng như ai! 

Em sợ rằng ấp ủ sẽ thành chai 
Tình cảm quá sẽ đến thời nuối tiếc 
Nhưng em ơi! Đời dễ gì vĩnh biệt 
Những ngọt ngào, cay đắng thuộc về nhau!

2-8-2017