CHÚT NHẶT CHÚT ĐỜI
Đường đời muôn nẻo, dưng nhặt được
Một chút hương đơm thuở hàn vi
Ta ngồi vẽ lại thời mây nước
Dại khờ, nông nỗi cuốn người đi.
Rời muôn, về một, ai son sắt?
Bến đi, thuyền đỗ, dễ nhận ra?
Khoang chật, trướng rủ, buông ngây ngất
Thả hồn lơ lửng mây xa xa…
Theo nắng về xưa nhen tiếc nuối
Theo mưa về ngọn khóc chiều tà
Tim buồn thả nhịp chùng ngơ ngác
Mắt buồn gieo lệ, giấu kiêu sa.
Trả lại người xưa với xa xưa
Giấu nắng vào mắt, mây giấu mưa
Vờ thanh, giả thản thời lâng bước
Vọng trước, nhìn sau, thế cũng vừa!
1-8-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét