Thứ Tư, 23 tháng 8, 2017

NÓI CÙNG BÔ-LE-RÔ



Không phải tôi ghét nhạc Bô-le-rô
Cũng không phải mê nhạc disco
Càng không quá yêu nhạc thời hiện đại
Mà bỏ qua cải lương, chèo, ví phải.

Tâm hồn tôi có những góc riêng tư
Để làm gì, chỉ tôi dùng mà thôi!
Tôi không phải theo bầy đàn, tôi biết
Và cũng không sến nhạc nào tha thiết.

Tôi sống qua những gian khó, khổ đau
Thấm thía gian nan quyết chí làm giàu
Nhưng thử hỏi chỉ suốt ngày ủy mị
Khiến cho ta sáng tạo được gì đâu?

Tôi không muốn kiếp làm thuê kẻ khác
Không rảnh rỗi ngồi thê lương nhấm nhạc
Chỉ loanh quanh rên rỉ suốt một đời
Thì chắc chắn chẳng tạo nên gì khác.

Thê giới quanh ta thay đổi từng giây
Trí tuệ nhân tạo, internet, máy bay
Và những chuyến du hành vào vũ trụ
Robot, văn minh đẩy người ra đường chưa đủ.

Lấy cái gì sáng tạo giữa hôm nay
Khi xung quanh cứ rên rỉ giãi bày
Khúc đớn đau của một thời đau đớn
Quà tặng nhau là nước mắt trao tay!

Xin đừng mất chút thời gian quí báu
Đứng lên đi và chen với bạn bè
Với khoa học, vươn lên đầu thế giới
Bớt sụt sùi những bản nhạc si, mê…!


24-8-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét