Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019




CHT NHN RA EM LÀ CÂU VÍ DM

Đi qua ri, ta mi nhn ra nhau
Anh cht nh, em là câu ví dm
Như hàng dương xanh, bn mùa cát vng
C nôn nao đợi l bóng thuyn v.

Anh nh rng em hết gin ri thương
Nói rng đi mà nht lưng ngonh li
Nhng gin hn em ct vào trng trãi
Nhường ch thương cht nén hết trong tim.

Ví dm nên c gin ngoài hiên
Mà yêu thương lng sâu tng nhp ng
Ca trước, ca sau, gin thương đủ c
Đi qua ri, ta mi nhn ra nhau.

Nhng điu hò ví dm b dâu
Em múc hết đổ vào hoàng hôn vng
Đợi trăng lên, mòn li ru năm tháng
Hát cho anh, vơi hết nhng nhc nhn.

Anh mt đời, c mãi mãi băn khoăn
C lo âu ví dm còn, không na
Thi gian trôi trong dòng đời bão ni
Thy cánh cò chao bc hết li v.

Anh mang theo câu ví dm min quê
Ct bao năm, c tưởng là hoài nim
S nhn ra s ln nhm xao xuyến
Ví dm còn nguyên thy nét xa xưa?

Nh mt thi em bt nng, đui mưa
Buc ví dm lên đuôi chùm thơ u
Nên gin, thương nuôi nhau hoài năm tháng
Ln cùng nhau theo h nng bén v.

Nh nhng ngày c lau trng trin đê
Em mc mc trng trong thì con gái
Anh nhn ra s ngượng ngùng tr li
Trong điu hò ví dm chut không gian.

Ta di khôn hc cách sng lng im
Mà nông ni để chân thành xa mãi
Ví dm đi qua, lòng em li
Bâng khuâng cùng, ta đã nhn ra nhau.

11-7-2018



NHẶT HẠ TRẮNG

Ta đi về màu nắng của Hạ xưa
Nhặt cánh phượng rơi vào hồn để ngỏ
Chợt dừng lại dấu chân quen muôn thuở
Hỏi em rằng, nơi ấy Hạ nhiều không?

Ta đi vào chiều Hạ nhớ mênh mông
Cái nhớ bồng bềnh một thời nông nổi
Như ngọn gió nóng ran mà vồi vội
Cứ chờ đêm về ngủ với thung xa.

Ta cũng vậy, tìm em giữa bao la
Mùa Hạ nay gọi về chiều Hạ ấy
Bao nhiêu năm nắng mưa, em vẫn vậy
Vẫn bắt ta gọi nỗi nhớ thầm thì.

Ta biết rằng mùa Hạ đến rồi đi
Cái tháng Năm rải mơ rồi lại cuốn
Cơn mưa rào mát ngọt điều ước muốn
Gửi Hạ về trong làn gió mênh mông.

Ta nhớ về em những chiều ven sông
Bước chân lên cát mềm trộn sóng
Tiếng vỗ về vọng dần ra biển rộng
Theo miên man dâu bể bốn phương trời.

Em có nhớ điều ước mùa Hạ rơi
Lên vai em nuột nà biêng biếc tím
Lòng thủy chung man mác mắt bịn rịn
Dẫn thời gian trôi nổi mọi bến bờ.

Nơi Hạ về, cánh phượng vẽ nên thơ
Gió ngơ ngẩn thổi mòn theo năm tháng
Ta qua rồi tuổi đuổi đeo lãng mạn
Chỉ còn trong mơ mộng gửi đất trời.

Cứ Hạ về, nỗi nhớ lại đầy vơi
Cứ đưa đẩy như chưa hề xa cách
Một màu xanh đậm đà không kiểu cách
Gói hết mùa giấu kín ở trong tim.

Em ở đâu, ta mê mải kiếm tìm
Chỉ nghe tiếng mùa Hạ buồn chia sẻ
Những hoài niệm chen vào từng ngách kẽ
Xây từng bậc dẫn lối đến cao xanh.

Ở nơi đó chỉ có em cùng anh
Lại miên miết áp lên môi Hạ nắng
Vẽ tinh khôi một màu e lệ trắng
Nhặt Hạ chiều vươn óng đến nơi em.

23-5-19



Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2019

GỬI NẮNG MÙA HẠ XƯA




Có một thời ta đi giữa tháng Năm
Nắng gọt hết những gai góc lo lắng
Chỉ còn lại nỗi nao nao yên lặng
Gói tặng nhau rong tiếng thầm thì.

Ta nhớ rằng em từ giã mùa thi
Trong niềm vui giọt nước mắt luyến tiếc
Má ửng hồng, mắt đỏ hoe tiễn biệt
Cánh phương rơi xoáy biếc tuổi thơ ngây.

Con đường xưa chao ngày rộng, tháng dài
Ta dừng ở mối tình đầu nông nổi
Tuổi tác trôi cùng thời gian không nghỉ
Cứ gieo hoài kỉ niệm óng tháng năm.

Bây giờ ta lại giữa mùa Hạ xanh
Cam đã ngọt, xoài thơm mật vị quả
Mận nhõn chín tiếng ve trong veo quá
Mây thẫn thờ trôi như cánh buồm xưa.

Em bây giờ thay năm tháng hay chưa?
Thời nông ni vẫn đang còn hay mất?
Chuyện nói lại cũ vẫn là mới nhất
Gác yêu thương vào mắt biếc năm nao.

Sự thủy chung đôi lúc cứ lao xao
Như vòm lá chao gió về mời gọi
Một cái nhìn thay bao lời muốn nói
Để quay lưng, nhột nhạt lại tìm nhau.

Ta đi hết những mùa Hạ nao nao
Và cả những mùa Thu đầy nuối tím
Hoa nhón nở trong lòng người bịn rịn
Rón rén nhen đỏ lịm cánh đầu mùa.

Mùa Hạ bây giờ cay, đắng, ngọt, chua
Đa sắc mùi mà sao đơn điệu thế
Chợt nhớ lại Hạ xưa cùng em vẽ
Một màu trong lên màu nắng không phai.

Bởi vì trong trong suốt chặng đường dài!

11-5-2019


Thứ Ba, 7 tháng 5, 2019


EM VỀ HUẾ MÙA HẠ ẤY

Em trở về, mùa Hạ Huế chưa em?
Mà sông xanh đã chuyển màu tím biếc
Chiều dâng lên đôi mắt người xa biệt
Gửi Huế vào trong nhón nhén tóc mây.

Nhớ ngày xưa em cứ thả vai gầy
Những ngọt ngào cuộn lên màu óng ả
Anh rộn ràng mà em trầm lắng quá
Để bồi hồi vuột mãi nắm tay quen.

Em trở về trong chiều Huế lặng yên
Cảnh vật cũ mà lòng xao xuyến lạ
Thuở em đi Huế vẫn còn trẻ quá
Cứ vắn dài trong nỗi nhớ mênh mông.

Nỗi nhớ đơn phương nên mãi phiêu bồng
Huế trầm tư trong lòng ôm sóng nước
Chuông chùa vuốt mặt sông bao nhiêu lượt
Có làm em thấy ấm giữa xa xôi?

Em trở về, mùa Hạ cuối đâu rồi?
Cành cỏ ép có còn màu mực tím?
Gió miên man tà áo dài bịn rịn
Mang em đi xa đến nửa địa cầu.

Em mang mùa Hạ của tôi đi đâu
Cái nắng ngọt lên nửa vành e lệ
Giọt nhớ, giọt thương gọi nhau đến thế
Có làm tan cơn bão cuốn trời xa?

Những chặng đường ta đã đi qua
Tiếng gọi nhau lẫn vào làn sóng nước
Nỗi tìm nhau nhấp nháy đêm bao lượt
Cứ nhặt mơ rơi ngơ ngẩn lối về.

Lại ngọt ngào nghe tiếng Huế, tiếng quê
Hút vào em thuở yên bình, say đắm
Thành quả chín, mọng Hạ về trĩu nặng
Nâng niu em trên mỗi bước nao lòng.

7-5-2019