Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2015



MẸ, CON XƯA VÀ NAY

Ngày xưa mẹ cho con ăn
Con phụng phịu
Con khóc
Mẹ cười...
Nay con cho mẹ ăn
Mẹ móm mém
Mẹ cười...
Con khóc

Vu lan 2015


Thứ Năm, 27 tháng 8, 2015

VÔ THƯỜNG





Thu qua để lại vầng trăng
Em qua để lại một vành nón nghiêng
Mưa che, nắng tỏa triền miên
Theo anh đi suốt mọi miền lắng sâu.

Qua rồi mấy đợt mưa Ngâu
Đọng theo lá úa chấm sầu mảnh mai
Vàng rơi lấm tấm ngày phai
Thu dầm tiếc nuối, miệt mài vẽ duyên.

27-8-2015

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2015




NHỚ MỘT NGƯỜI

Đất nước ngàn năm
Sinh được một con người
Ngàn năm
Lưu truyền
Danh tiếng
Muôn phương.
Từ mái nhà tranh và đồng rạ nắng sương
Từ dòng Kiến Giang dịu dàng sâu thẳm
Từ dãy Trường Sơn ngàn đời soi bóng
Từ tinh hoa và tinh tú vắt nên
Một con người
Hơn cả tự nhiên
Núi cao
Biển thẳm.
Nắng kệ nắng
Mưa kệ mưa
Một tâm hồn thanh lặng
Người nghĩ gì
Ai đặng
Ai hay.
Mỗi chiến trường đều có bóng Người đi
Mỗi trận đánh đều có Người hối hả
Lòng quân
Lòng dân
Và những tấm lòng lo âu ngã rạ
Qua tay người vững chí hiên ngang.
Như trời xanh nuôi cánh đại bàng
Như biển khơi nuôi sóng gầm ẩn giấu
Khi đất nước cần
Người vững vàng tay lái
Đưa con tàu về với dáng thiên xưa.
Không nề hà chuyện nắng, chuyện mưa
Vui vẻ nghỉ một vĩnh hằng cõi trấn
Giữ yên bình cho Tổ quốc yên ấm
Một con người
Non sông vóc gấm
Có sinh ra
Thêm nữa
Hôm nay?

25-8-2015

Thứ Hai, 24 tháng 8, 2015

VIẾT CHO MÙA VU LAN




VU LAN GỬI MẸ

Mẹ mong con lớn từng ngày
Con mong mẹ chớ gần ngày xa con
Nuôi con từ giọt sữa non
Từ trong nhau ối, lúc còn hoang mơ.

Chăm con từ thuở còn thơ
Đến khi con lớn, vẫn chờ con khôn
Bao lần nước mắt mẹ tuôn
Nhớ con khắc khoải, vui buồn chẳng hay.

Nuôi con chẳng đếm tháng ngày
Chẳng mong có được một ngày báo ân
Chong đèn, mỏi mắt mẹ mong
Các con về với nỗi lòng mẹ cha.

Ngày qua, tóc bạc, tuổi già
Mẹ ngồi đếm lượt con xa nhọc nhằn
Tháng năm bồi lở băn khoăn
Thời gian quên lãng nét hằn chở che.

Vu lan gửi mẹ, mẹ nghe
Từ xa một nỗi nhớ về của con.

24-8-2015

Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2015

XA MẤT RỒI MÙA THU



Đã xa rồi đó thôi
Nên nắng chia hai nửa
Mưa theo hàng hiên nhỏ
Nhỏ lên mầm cô đơn.

Chắt chiu những dặm trường
Cho gần hơn mong mỏi
Xin mùa thu đừng vội
Để ta tìm lãng du.

Ta biết lá vàng rơi
Dấu chân em để lại
Ta biết mùi xa ngái
Yêu thương đấy lối đi.

Ta biết tiếng thầm thì 
Gió ư? em khóc đấy
Thì yêu nhau vẫn vậy
Có bao giờ cô đơn.

Ta tìm em đơn phương
Khép lại thời non trẻ
Làm cha và làm mẹ
Hạnh phúc về trong tay.

Ta cám ơn mùa thu
Cho ta điều kỳ diệu
Trên đường đời muôn kiểu
Vẫn yêu em, mùa thu.

23-8-2015

Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015


LỐI MÒN LẠ QUEN CHO TA VÀ EM

Có những con đường mang ta đến bên nhau
Có những con đường đi càng xa mãi mãi
Những con đường vô hình trong tâm tư trống trãi
Biết bao giờ hiện hữu giữa không gian.

Ta và em năm tháng ngập tràn
Thương yêu, giận hờn, đến, đi... đủ cả
Chỉ một lần lỡ thôi mà trở nên xa lạ
Con đường đường mòn cỏ mọc dễ vậy em?!

Có những con đường đi mãi cũng thành quen
Có những con đường quen thành lạ lẫm
Ta không biết đường nào đặt dấu chấm
Chỉ biết miệt mài, cặm cụi tháng năm trôi.

Ta và em năm tháng cũ xa rồi
Quay lưng vào nhau tôn thờ hiện tại
Nắng không nắng, mưa không mưa, có phải
Bởi đợi chờ hóa cạn kiệt phôi phai.

Chỉ còn lối mòn đi tới ngày mai
Không do dự, không đắn đo lựa chọn
Chỉ đủ bàn chân ướm mòn, ướm mỏi
Lụy một thời ta cõng suốt trên vai.


21-8-2015

Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015



ĐỪNG COI MẸ TÔI NHƯ THẾ

Có một ngày, con chào mẹ con đi
Đó là ngày chiến trường đan máu lửa
Con xa mẹ... xa quê hương một nửa
Hứa sẽ về... chẳng để mẹ chờ lâu.

Con xa mẹ... nào có muốn xa đâu
Vì đất nước và nhân dân đang gọi
Con xa mẹ vì những mùa hoa trái
Mang ngọt lành... mẹ hái... nhớ con yêu!

Con đi xa... vì muốn những sớm chiều
Lưng mẹ còng không phải vì bom đạn
Bữa cơm về... không phải lo nắng hạn
Gió mùa về... không phải quấn đơn chăn.

Hôm con về... thấy mắt mẹ băn khoăn
Mẹ là mẹ... sao họ càn đến thế
Cuộc đời mẹ nổi chìm bao dâu bể
Giờ khô cằn... tượng mẹ giống vô tâm.

Mẹ là mẹ con, đâu phải đại bàng
Tay mẹ ôm con, đâu như giang cánh
Sữa mẹ ngọt lành, đâu khô như đá
Mẹ một đời trong thềm đất, mái tranh.

Con không cười, không khóc được nữa đâu
Không nói được để kể về cuộc chiến
Mọi người đừng coi mẹ tôi như thế
Để suốt đời là mẹ của con thôi.


18-8-2015

ĐỪNG TRỐN TÌM CHI EM

Em cho rằng trái đất này rộng lớn
Chỉ một ngày quên, đã biến mất rồi
Trong sáng, tối, bao thái cực bận rộn
Em nghiêng người, đã xa đến muôn nơi.

Nhưng em ạ, đó chỉ là ảo ảnh
Và suy nghĩ em ảo tưởng vô cùng
Bởi đơn giản ta chỉ yêu một hướng
Em xa gần cũng trong chữ yêu thương...

Dài nào hơn những tháng ngày chờ đợi 
Rộng nào
rộng hơn một cõi thương yêu 
Ngọn lửa nào ấm hơn
người tri kỉ 
Thơ nào hay hơn tình nghĩa
sớm chiều.

Ta nối phương xa bằng dải áo
Nối chờ nhau qua say đắm ngọt ngào
Để em ạ, đừng trốn tìm vô nghĩa
Dõi theo mình vô tận ánh trăng sao.


18-8-2015

Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015



NƠI MÙA THU DỪNG LẠI 

Mùa thu dừng ở đâu? 
Để em tìm anh nhỉ 
Nhặt những lời thủ thỉ 
Gói tặng anh, mùa thu. 

Đấy kìa, em thấy không 
Mùa thu dừng rồi đó 
Trong nắng vàng, lá đỏ 
Vỗ về bên bến sông. 

Mùa thu dừng đó em 
Trong bình minh lấp lánh 
Nắng rơi như ảo ảnh 
Lướt đầy theo gió đưa. 

Mùa thu dừng ban trưa 
Trong vòm cây say ngủ 
Sau những ngày mệt lử 
Bởi gió Lào, nắng ran. 

Mùa thu dừng đây đó 
Đầy vai bao người qua 
Miệt mài theo tất tả 
Đơm thêm mùa hương hoa. 

Thu dừng trong chiều muộn 
Cát vàng như vàng ươm 
Biển xanh càng dát vắng 
Để ta bình tâm hơn. 

Mùa thu dừng trong khuya 
Những quán hàng bán muộn 
Để đôi lứa say sưa 
Tạm biệt, còn tiếc muốn. 

Mùa thu dừng như thế 
Đủ cho em yêu thương 
Còn trong tim ta nữa 
Theo em mọi nẻo đường. 

18-8-2015