Thứ Sáu, 21 tháng 8, 2015


LỐI MÒN LẠ QUEN CHO TA VÀ EM

Có những con đường mang ta đến bên nhau
Có những con đường đi càng xa mãi mãi
Những con đường vô hình trong tâm tư trống trãi
Biết bao giờ hiện hữu giữa không gian.

Ta và em năm tháng ngập tràn
Thương yêu, giận hờn, đến, đi... đủ cả
Chỉ một lần lỡ thôi mà trở nên xa lạ
Con đường đường mòn cỏ mọc dễ vậy em?!

Có những con đường đi mãi cũng thành quen
Có những con đường quen thành lạ lẫm
Ta không biết đường nào đặt dấu chấm
Chỉ biết miệt mài, cặm cụi tháng năm trôi.

Ta và em năm tháng cũ xa rồi
Quay lưng vào nhau tôn thờ hiện tại
Nắng không nắng, mưa không mưa, có phải
Bởi đợi chờ hóa cạn kiệt phôi phai.

Chỉ còn lối mòn đi tới ngày mai
Không do dự, không đắn đo lựa chọn
Chỉ đủ bàn chân ướm mòn, ướm mỏi
Lụy một thời ta cõng suốt trên vai.


21-8-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét