NGƯ LÃO ÔNG
Chiều xuân thanh thản ghé ven sông
Ông lão ngồi câu, áo nâu sồng
Gió buông tơ nuột lên làn sóng
Rải mình ông mấp mé mênh mông.
Một hình, một cóng, một thuyền cong
Đu đưa như thể đuổi theo dòng
Khách qua ngơ ngác không dám hỏi
Sao ông câu cá với lưỡi không?
Người thường câu cá chốn đục, trong
Riêng ông câu cá ở trong lòng.
Lớn, nhỏ, ngắn, dài, đâu thua thiệt
Việc cần ông đã giải quyết xong.
Nay hỏi cá kia có cắn không?
Xám, bạc, vàng, khác máu tanh lòng
Câu về một chậu, sao nuôi nổi
Yên ấm cả đời? khéo long đong!
Một đời câu cá của xưa ông
Nay viết đôi câu khép lại dòng
Chiều xuân chuếch choáng ven đời ấy
Gửi lại người nay sống như không!
23-2-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét