Em gọi là đồi, anh gọi núi
Hai ngọn dựa nhau đã bao đời
Năng mưa đưa đẩy cùng năm tháng
Núi đôi? đôi núi đã quen hơi.
Con đường đến núi sao dài thế
Có lúc mong manh tựa tơ vàng
Núi xanh, mây trắng, nao nao lạ
Cứ dựa nhau như thuở mới sang.
Núi đôi- em gọi, người chưa thấy
Chè đã lên xanh, nước ngọt dần
Mươn mướt đồi quê xanh đến mượt
Trầu cũng xanh, cau nở vàng sân.
Hai mùa đưa đẩy chiều chưa đến
Đã thấy dạ hương nở hững hờ
Núi đôi nghiêng bóng ngày anh tới
Rãi lưa thưa nắng ướt vào thơ.
9-12-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét