ÔI QUÊ XƯA
Hoa
sữa nồng nàn dọc chiều Đồng Hới
Có thể nào quên ngày chờ
tháng đợi
Đợi đêm về len lén thả hương
thơm
Thơm vào ai kín đáo một
khoảng trời.
Dĩ vãng!
Mùi hoa sữa cuối mùa thu bãng
lãng
Bịn rịn rơi… vào chuỗi những
lo âu
Lay phay bám… theo màu đời
lốm đốm
Làm loay hoay ai thời gian
bận rộn.
Nửa cười!
Một cuộc đời
Ngoảnh lại chớm hai mươi
Vai bạc sờn trên lưng chừng
mỏi mệt
Dẫu sau đó biết ai là mãi miết
Phút rạn cười tan một thuở bâng khâng.
2-12-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét