Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014


ĐỂ YÊN CHO ĐẤT NƯỚC TÔI

Hãy cho tôi hỏi một câu thật lòng
 Có con sóng nào không từ sông từ biển
 Có ngọn gió nào không từ xa xôi đến
 Mang mây trôi hay nắng đốt khoảng trời.
 
 Ngàn xưa cuộn về xáo trộn trái tim tôi
 Xoáy dạt dào vào lòng người bão tố
 Tổ quốc vặn mình, hiểm nguy rất rõ
 Đẩy sóng ngầm nghiêng hết biển bao la.
 
 Chưa xong Hoàng Sa, lại đến Trường Sa
 Phía Bắc chưa xong, lại biển Đông gầm thét
 Muốn hòa bình, chẳng đêm ngày hơn thiệt
 Để yên lành xa tít chân trời kia.
 
 Mấy ngàn năm có bao giờ được yên
 Vai ta
mòn vì gánh khoai, vác súng
 Chân tòe ra bởi trèo non,
bấm ruộng
 Mái nhà con
vẫn thấp thỏm lo âu.
 
 Nụ cười chưa tan, căm giận
lại bắt đầu
 Bão chưa kịp tàn lại ngầu bọt sóng
 
Mầm vừa nhú lại rực hè cháy bỏng
 Củ chưa thành hình đã bới giọt nắng khô.
 
 Đất nước mệt nhoài theo những điệu khó khăn
 Sau tráng lệ hào hoa là nợ nần lo lắng
 Sau nụ cười con thơ, cha hy sinh thầm lặng
 Giữ bát cơm, manh áo khoác nhọc nhằn.
 
 Ngoài biên cương có thấp thoáng băn khoăn
 Nỗi lo âu quyết giữ gìn Đất nước
 Ta mong muốn ngàn đời sau có được
 Một vẹn toàn đất mẹ
suốt linh thiêng.

10-5-2014