Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017
VỀ VỚI HUẾ
Anh sẽ đưa em về chốn cũ
Nơi ngày xưa chỉ một cõi đất trời
Nơi mơ ước em gửi vào trang vở
Giấu hộc bàn, thả tủm tỉm rơi rơi.
Nơi mùa hè im lìm theo bờ cỏ
Sông ngủ say cho con sóng lang thang
Em cũng vậy, người đây mà tâm cảm
Cũng đi đâu, len lén đến dịu dàng.
Con gái Huế, ừ cái gì cũng Huế
Nét mày nghiêng, vành nón cũng rơi nghiêng
Áo thẫm tím, thủy chung dòng sông tím
Man mác miên man, mòn mỏi mọi miền.
Bao cảnh Huế gói vào trong chữ Huế
Để anh thương trầm ẩn chốn xa vời
Dẫu mùa thu mưa sụt sùi đến thế
Một nét cười khô lặng lẽ Huế yêu ơi!
12-9-2011
TẠI VÌ
Tại vì chiến tranh nên cứ phải nghèo
Tại vì yếu nên không nào mạnh được
Tại vì biển mặn nên tàu thủng nước
Tại nắng mưa nên đường sá hư hoài.
Tại đói rồi nên khổ cũng thành chai
Tại nói cũng không nên đành ngậm lặng
Tại oan nhiều, thấy đau mà nghĩ sợ
Tại giúp người, ân trả oán thường tình.
Tại học nhiều, tương lai vẫn lặng thinh
Tại bận quá nên con thành quái đản
Tại thời gian làm người ta quên lãng
Tại ngày nay cứ học chuyện ngày xưa.
Hôm nay nắng, nói chuyện ngày qua mưa
Mai ngày gì, chẳng thấy ai nhắc đến
Ai cho nói điều thiên cơ? Lắm chuyện!
Hãy nằm yên, suy ngẫm cái tại vì!
15-5-2017
Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017
NGÀY CỦA MẸ
Khi mẹ tôi chưa được sinh ra
Mẹ đã có tự lâu rồi
Người ta gọi Mẹ là Tổ quốc
Hàng vạn năm nằm gai, nếm mật
Hàng vạn năm dãi nắng, dầm sương.
Người Mẹ bao la, mẹ của quê hương
Mẹ của đất nước bốn mùa hoa trái
Mẹ của núi rừng, biển khơi, đồng bãi
Mẹ đói, no, giàu, khó đã trãi qua.
Mẹ của mùa xuân xanh lá, vàng hoa
Lòng thấm đói mùa Giêng Hai giáp hạt
Mẹ của mùa hạ vắt vai nắng rát
Hương lúa đồng búi tóc mẹ chặt hơn.
Mẹ của mùa thu rơm cháy vàng ươm
Chưa kịp vén đã ngập tràn bão lũ
Mẹ của mùa đông lạnh về bếp cũ
Ấm đầu hôm không thấm nỗi bàn chân.
Một người mẹ của tất cả thế nhân
Sữa Người giấu đâu nuôi bao thế hệ?
Những đứa con kiên cường đến thế!
Có lẽ nào cũng làm Mẹ khổ đau?
Những đứa con ngoan dầm mưa nắng tuyến đầu
Đứa ở sau xát lòng đau nhức nhối
Bao lần Mẹ khóc, Tổ quốc một cõi
Đau một ngày, trăn trở đến trăm năm.
Ta biết Mẹ đau, Mẹ vẫn âm thầm
Vắt kiện sức nuôi các con khôn lớn
Con thương Mẹ, hãy nuôi rừng, giữ biển
Giữ ngàn đời Tổ quốc, Mẹ quê hương.
14-5-2017
Khi mẹ tôi chưa được sinh ra
Mẹ đã có tự lâu rồi
Người ta gọi Mẹ là Tổ quốc
Hàng vạn năm nằm gai, nếm mật
Hàng vạn năm dãi nắng, dầm sương.
Người Mẹ bao la, mẹ của quê hương
Mẹ của đất nước bốn mùa hoa trái
Mẹ của núi rừng, biển khơi, đồng bãi
Mẹ đói, no, giàu, khó đã trãi qua.
Mẹ của mùa xuân xanh lá, vàng hoa
Lòng thấm đói mùa Giêng Hai giáp hạt
Mẹ của mùa hạ vắt vai nắng rát
Hương lúa đồng búi tóc mẹ chặt hơn.
Mẹ của mùa thu rơm cháy vàng ươm
Chưa kịp vén đã ngập tràn bão lũ
Mẹ của mùa đông lạnh về bếp cũ
Ấm đầu hôm không thấm nỗi bàn chân.
Một người mẹ của tất cả thế nhân
Sữa Người giấu đâu nuôi bao thế hệ?
Những đứa con kiên cường đến thế!
Có lẽ nào cũng làm Mẹ khổ đau?
Những đứa con ngoan dầm mưa nắng tuyến đầu
Đứa ở sau xát lòng đau nhức nhối
Bao lần Mẹ khóc, Tổ quốc một cõi
Đau một ngày, trăn trở đến trăm năm.
Ta biết Mẹ đau, Mẹ vẫn âm thầm
Vắt kiện sức nuôi các con khôn lớn
Con thương Mẹ, hãy nuôi rừng, giữ biển
Giữ ngàn đời Tổ quốc, Mẹ quê hương.
14-5-2017
Thứ Tư, 10 tháng 5, 2017
CON YÊU À, CỨ CHẬM BƯỚC ĐẦU TIÊN
CỨ CHẬM
BƯỚC ĐẦU TIÊN
Con yêu
à, mai bố mẹ đi chơi
Chắc
con sẽ phải chạy theo sau mỏi cẳng
Bố mẹ
thì cao, con thì quá ngắn
Chẳng
thể nào luôn đuổi kịp được đâu.
Không
phải mẹ không bế nổi con
Cũng không
phải để con luôn thua thiệt
Con đã
biết đi và cũng cần phải biết
Bước
đầu đời cũng là bước cuộc đua.
Con sẽ
phải đua với mặt trời
Để
nghỉ ngơi mỗi khi màn đêm xuống
Con sẽ
đua với cuộc đời bận rộn
Để thảnh
thơi sau mỗi việc hoàn thành.
Con sẽ
đua với với bao nỗi trầm thăng
Tưởng
ngọt ngào mà đắng cay năm tháng
Tưởng
nghi ngờ mà lại thân tình bạn
Hình thức
ngoài chẳng nói được gì đâu.
Con đừng
lo những khổ bước ban đầu
Vì bước
sau còn khó khăn gấp bội
Nên con
cứ bước chậm thôi, đừng vội
Sống
từ từ, con sẽ sống được lâu.
Rất nhiều
điều mẹ sẽ nói mai sau
Cứ từng
bước mẹ nói sau, đi trước
Dẫu
có mỏi con cũng đừng bỏ cuộc
Vĩ nhân
cũng từ những chậm bước đầu tiên
10-5-2017
Thứ Ba, 9 tháng 5, 2017
SỐNG CHẬM
Những điều làm ta bận tâm
Không nằm trong thời gian và không gian người khác
Những điều ta không quan tâm
Là mọi người đang háo hức
Lao tâm, lao lực
Đổ hối hả mồ hôi, nước mắt, lo lắng
Đắng cay.
Những điều ta không quan tâm
Là mọi người đang háo hức
Lao tâm, lao lực
Đổ hối hả mồ hôi, nước mắt, lo lắng
Đắng cay.
Người ta say
Ta tỉnh
Người ta cho rằng họ khôn ngoan hơn những gì họ nghĩ
Ta tin một điều
Chân đi trên nền đất ấm dưới bầu trời lạnh băng
Ta tỉnh
Người ta cho rằng họ khôn ngoan hơn những gì họ nghĩ
Ta tin một điều
Chân đi trên nền đất ấm dưới bầu trời lạnh băng
Một thời nuôi những mong muốn lang thang
Cõi trần gian nói rằng thành đạt
Một thời nông nỗi nghêu ngao hát
Người ta nói trẻ con.
Cõi trần gian nói rằng thành đạt
Một thời nông nỗi nghêu ngao hát
Người ta nói trẻ con.
Sự sống nằm trong con trẻ
Và chết dần trong những kẻ già nua
Trái tim khô và tâm hồn úa nhạt
Xế chiều.
Và chết dần trong những kẻ già nua
Trái tim khô và tâm hồn úa nhạt
Xế chiều.
Còn lại bao nhiêu
Ta đong hết đổ vào hoàng hôn tím
Chờ đợi gặt những giấc mơ bịn rịn
Một thời
Sống chậm!
Thảnh thơi!
Ta đong hết đổ vào hoàng hôn tím
Chờ đợi gặt những giấc mơ bịn rịn
Một thời
Sống chậm!
Thảnh thơi!
9-5-2017
Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017
NGHE EM HÁT VỀ QUÊ
Anh lại được nghe em hát
Về quê một thoáng yêu thương
Quảng Bình ngân trong câu hát
Nhịp cầu nối bờ vấn vương.
Nhật Lệ vàng trăng huyền thoại
Đầu Mâu hun hút gió ngàn
Biển khơi êm đềm man mác
Đồng xanh, cò trắng miên man.
Lời hát em khát đầu môi
Chút mùi hương nồng vị muối
Trầm, thăng mấy mùa bão nổi
Du dương ngọn gió nồm nam.
Em hát về tình quê hương
Rào Nam, Cảnh Dương, Cự Nẫm
Em hát về ngày chiến thắng
Trường ca dào dạt bốn mùa.
Bài ca viết cho ngày xưa
Sứ mệnh một thời đã hết
Bất chợt hôm nay em hát
Đưa anh về lại ấu thơ.
Em hát để anh tìm mưa
Đuổi cơn gió Lào, nắng hạn
Em hát để anh tìm bạn
Kết vòng tay ấm mênh mang.
Em hát về những mái tranh
Ngâm nắng mưa thành làng xóm
Em hát cho hương đồng ruộng
Rạt rào mùa chín trĩu bông.
Em hát cho mây bềnh bồng
Mang mơ ước đi khắp chốn
Đắp xây cuộc đời bận rộn
Chợt trầm câu hát quê hương.
3-5-2017
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)