Thứ Năm, 29 tháng 8, 2019


EM, MÙA THU VÀ NHỮNG CƠN MƯA

Anh cảm nhận mùa thu trầm lãng đãng
Rả rích rơi trên những con đường quen
Thấm sâu đậm nên hạt mưa bóng bẩy
Nhảy nhót như những nốt nhạc ướt mềm.

Con đường nhỏ vẫn mỏi mòn như thế
Em đi về có thấy nhẹ chiều buông
Trên gót nhón của bàn chân rất khẽ
Năm tháng trôi phăng hết mọi vui buồn.

Em có nhớ mùa thu chèn khoảnh khắc
Mưa trên đầu, lại ướt dưới chân nhau
Ta dẫm lên những bong bóng vụt tắt
Lấp lánh tan nông nỗi nhuốm sắc màu.

Anh cảm nhận mùa thu về rất nhẹ
Dẫu xa xôi vọng khẽ tiếng rì rầm
Hay em gọi đâu đây chừng có thể
Hay mùa thu cố gõ lối tri âm.

Em nhắn về một nữa khắc trong tâm
Anh cố giữ nửa kia đừng cháy bỏng
Nếu chia được, ta chia đôi nhịp sống
Để mùa thu đừng lỡ nhớ sâu xa.

Một nửa chiều gắn vởi nửa đêm kia
Không gian ấy một bờ mà vô vọng
Những con tàu Trung Hoa đè lên sóng
Để mùa thu khắc khoải nhói mênh mông.

Ta đã xa, xa nhau đến kiệt cùng
Vẫn níu lại giọt âm thầm tiễn biệt
Em có thấy mùa thu dầm mãi miết
Lạnh cóng chân trong hy vọng não nề.

Giữa mùa thu nên gió cứ lê thê
Ở ngoài khơi lại trông chừng bão tố
Đất nước vặn mình hai đầu đến khổ
Có bao giờ yên được phút nào đâu.

Anh không biết tìm em ở tận đâu
Có thể gần, có thể xa, chắc thế
Nhưng mùa thu nói với anh mọi lẽ
Gắn cùng em vào rả rích miên man.

Ở đâu đây nghe tiếng nhịp ngập tràn

27-8-19