Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

CÓ NỖI ĐỢI CHỜ NHƯ THẾ


Có tiếng vỗ trong trang sách em
Là tiếng sóng gọi về từ biển cả
Là tiếng lửa tràn trên mặt đá
Truyền dung nham đốt cháy khơi sâu.
 

Em nhớ anh đang ở tuyến đầu
Thân bám biển, mũi tàu ngược sóng
Dẫu trùng khơi vào mùa biển động
Trắng Hoàng Sa phủ đến Trường Sa.

 
Như ngàn năm lịch sử đã qua
Đất nước luôn rình rập bóng giặc
Những cuộc chiến hại tàn, thảm khốc
Lửa nghẹn ngào âm ỉ dưới đất sâu.

 
Từ Trường Sơn đến mũi sóng bạc đầu
Cứ viết mãi vào sử sách thắm đỏ
Máu anh hùng chưa lúc nào ngừng đổ
Vào núi sông, biển quặn thương đau.

 
Tổ quốc hòa bình chưa được bao lâu
Gối tình yêu chưa thêu tròn hai chữ
Nhà cất lên, một đầu vách gió thổi
Đêm cứ dài theo một nửa xa xôi.

 
Nỗi xa nhau của tình yêu không lời
Ru hai đứa ở hai miền đất nước
Nhắc nhở ta giữ những gì có được
Của quê hương vạn thuở đến hôm nay.

 
Chút gần nhau tay chưa kịp nắm tay
Đã nhường chỗ cho đợi chờ, gian khó
Để những con tàu hiên ngang sóng gió
Và quê hương vang tiếng trẻ ngân nga.
 

Bao lớp người vì Tổ quốc, đi ra
Cắm rào sống giữ chắc thềm lục địa
Hồn đất nước hòa hồn thương giận giữ
Nhấn kẻ thù xuống mãi đáy biển sâu.

 
Lịch sử vạn đời đâu dễ đổi thay
Ai cho họ vẽ lại hình đất nước
Hãy chứng kiến lòng bất khuất tiếp bước
Và trái tim quyết tử giữ núi sông.

 
Bởi tình yêu Tổ quốc vô cùng
Đã dạy ta biết yêu nhau như thế
Dẫu hậu phương hay ở đầu tuyến lửa
Sẽ một ngày lại ghép nửa cho nhau.
 
BL 23-6-2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét