Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014




TIẾNG MÙA THU KHÓC
 
Đêm qua nghe tiếng mùa thu khóc
Xạc xào dọc luống gió heo may
Giận hờn, thương nhớ hay u uất
Lạnh lòng dội gáo kẻ ương say.
 
Thu khóc bởi trời mưa chẳng hay
Đọng lại u hoài tâm tĩnh lay
Chạnh lòng trắc ẩn bao hiền sĩ
Lao đao, xao xác trẻ con gầy.
 
Ngoài kia nghiêng ngã trời bão tố
Trong này chật chội, lắm long đong
Thương cây ngồi đứng ai chống đỡ
Lơ lửng gió mây có chạnh lòng.
 
Thu khóc đầu cần cá lênh đênh
Lưng thuyền nhức nhối sóng dập dềnh
Hào kiệt đơn độc ngăn biển động
Ngày mai kia biết có còn, không!
 
Thu khóc theo kẻ ngủ, người trông
Kẻ quay lưng, háo hức, lạnh lùng
Thương thương, nhớ nhớ người nông nỗi
Sự nghiệp một đời có như không.
 
Thu khóc rằng trời đất rủ rê
Làm mưa, làm gió chốn nông quê
Thật thà chịu nỗi tâm thếch mốc
Tay trắng, chân không cuối đường về.
 
Thu khóc thay trời đất thở than
Cho ảo hoang theo với gió ngàn
Còn chút tâm tri thời đọng lại
Mùa qua đi, hưởng lại thái an.
 
29-8-2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét