BÀI CA TỰ ĐỘNG HÓA BÁCH KHOA
Em cùng anh vào chốn giảng đường
Nơi tưởng mùa thu chỉ còn kỉ niệm
Đời sinh viên thay học trò lưu luyến
Đón em vào tự động hóa bách khoa.
Thực tế nhiều chiều khiến ta nhận ra
Thuở thơ ngây chỉ còn là kí ức
Những gian nan, trở trăn đời thực
Vun ta đầy tuổi trẻ bách khoa.
Những ngày nhớ quê, nhớ mẹ phương xa
Những buổi học thâu đêm, những kỳ đồ án
Những ngày thi nhọc nhằn bao quản
Đắp mơ đầy tự động hóa bách khoa.
Ngày mai, ngày mai đi tới những miền xa
Em có nhớ ngọn đèn không biết ngủ
Đốt cháy lửa tràn ước mơ ấp ủ
Em hãy nhớ về một thuở bách khoa.
Mai, ngày mai giữa đất trời bao la
Vẫn nhớ về tự động hóa bách khoa
Nơi thắp sáng những niềm tin, khát vọng
Ươm tình yêu chung thủy, thiết tha.
Ngày mai, ngày kia vàng nắng, trắng nở hoa
Anh có nhớ những đêm vùi sách vở
Muốn thương nhau ngọt ngào thôi chưa đủ
Cả niềm tin tự động hóa bách khoa.
Đất nước gian nan, bão tố đảo xa
Lũ tràn về, gió gào nơi xa thẳm
Ta hãy làm để Tổ quốc được sống
Bởi luyện rèn tự động hóa bách khoa.
Nhọc nhằn qua đi, sẽ tới những phồn hoa
Những chia li xa, còn tình yêu vĩnh cửu
Ta cùng nhau vượt qua bao trắc trở
Sống vẹn tròn từ nơi ấy bách khoa.
27-11-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét