Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

HI, NĂM MỚI

Nắng đã đốt cháy nụ hồng bậu cửa 
Lạnh trong nhà còn tiếc ủ gối chăn
Gió đã xoáy lật lá vàng, lá đỏ
Nụ e dè không dám nhú mầm xanh.

Bao nhân thế quay cuồng như vũ bão
Vỏ ốc kia dẫu cứng, hóa thân mềm?
Nước nhỏ giọt gọt mòn lòng đá núi
Người nhiều thêm, nhân chính có đầy thêm.

Giữa xoáy đời có mắt bão bình yên
Cứ phẳng lặng chẳng nghiêng chiều một phía
Cay, đắng, ngọt, bùi, sĩ hiền nhân nghĩa
Có bút mòn sắc cạnh gọt mai sau?.


1-1-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét