Ta trở về nơi ta
đã ra đi
Có bóng nắng níu
sân trường thương nhớ
Hoa phượng cháy
tuổi học trò một thuở
Cứ đốt hoài… năm
tháng chẳng phôi phai.
Ta xa nhau trên
mọi nẻo đường đời
Và gặp lại trong
phai nhòa hẹn ước
Nụ cười ngày
xưa! Tìm hoài mới được
Cứ cho nhau mà
chẳng nghĩ gì đâu.
Hơn nửa đời người
lặn lội bể dâu
Cung thăng, cung
trầm, đắng cay đủ cả
Ba mươi năm?...
thời mái tranh, mái rạ
Cái chụm đầu rón
rén? Chỉ trêu nhau.
Ta cùng bạn nói
về củ sắn, củ khoai
Về nồi cơm mong
bén thêm mấy hạt
Về cơn bão xưa
giật nhà dột nát
Về mái trường
che chắn thuở hoang sơ.
Tình yêu thương
ta giấu kín đến giờ
Và có lẽ cùng
bao người như thế
Bên gốc phượng
già, chuyện trò thủ thỉ
Ta hát về trường,
bạn hát lại ngày xưa.
Bạn kể về thời
đuổi nắng, bắt mưa
Trên sân trường
không bao giờ có lại
Tóc đã bạc mà mắt
còn đọng mãi
Giọt nước trong
veo thuở giấu diếm chuyện trò.
Tay nắm chặt rồi,
gì để trao cho
Cái quí hơn tuổi
thần tiên thơ ấu
Cả cô trò cùng
hòa vào thuở nhỏ
Nói giành nhau
mà chẳng ngại ngượng ngùng…
Mai ta lại về với
cuộc sống vô dung
Dưới chân ta dấu
sân trường vẹt gót
Trên tay ta những
nụ cười thảng thốt
Kỷ niệm đầy trong
sáng tuổi thơ ngây.
21-6-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét