TRI
KỶ
Ta
đợi người xưa đã lâu rồi
Tấm
lòng tri kỷ dung dăng hơi
Như
ánh trăng vàng, sao đêm tối
Biết
đó rồi mà rơi vẫn rơi.
Ta
vẫn chờ, vẫn chờ em ơi
Gió
mang lòng ta đi khắp nơi
Chợt
gặp lòng em đang giỡn sóng
Ta
với ta hòa giữa trùng khơi.
Thời
gian mỏi, ngưng tụ lại rồi
Biết
ngày mai có trở ngày xưa
Gỡ
bước nhọc nhằn trên dấu cũ
Dán
lên màu tuổi tác đón đưa.
Người
đời than nóng nắng, lạnh mưa
Ta
với em thích cả, lạ chưa
Hay
ta đầu thai nhầm thế kỷ
Họ
chen đua, ta mấy cũng vừa.
Ta
tưởng mình ta mới hiểu mình
Hay
đâu vẫn quyến luyến nhân sinh
Bể
dâu thông cảm lòng đến thế
Hỏi
sao không nao dạ ân tình.
7-2020
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa