Chủ Nhật, 12 tháng 12, 2010

EM NHÌN ANH


Em nhìn anh vào một buổi sớm mai
Để anh thấy một bình minh trở lại
Em nhìn anh với chiều tà lãi rãi
Để anh yêu hơn vạt nắng hoàng hôn.

Em nhìn anh sau những giọt mồ hôi
Để anh yêu em những ngày vất vả.
Em nhìn anh bằng nụ cười quen, lạ
Nên anh nghi ngờ mình lạc thơ đâu.

Em nhìn anh, cái nhìn thật buồn
Để anh hối hận những ngày nông nổi.
Em nhìn anh và không bao giờ hỏi
Để anh tự thú mình qua lặng lẽ ngu ngơ.

Em nhìn anh, mệt mỏi, vẩn mơ
Bởi cơn sốt sau những ngày khó nhọc.
Em nhìn anh, đâu đó âm thầm khóc
Anh vụng về xoa bàn tay lên tóc
Chỉ là nhìn, gửi gì được đâu em!

5-12-2010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét