Thơ viết cho mùa đông
Không lãng mạn
Không âu sầu
Thơ từng trãi
Những nốt nhạc hay
Bay vào không gian cùng mùa xuân, mùa thu, mùa hạ
Để lại mùa đông
Những nốt lo toan...
Thơ mùa đông mang hơi ấm hàng ngày
Của gia đình trước bao biến động
Từng khoản chi tiêu chật vật
Dồn dập lo âu cuộc sống
Nếp nhăn nhiều hơn
Tay gõ phím mòn hơn.
Nỗi lo đâu tiên cơm, áo, gạo, tiền
Nỗi lo sau cho ốm đau, khắc khoải
Điệp khúc triền miên
Thơ mùa đông!
Nhợt nhạt mực vãng lai
Chữ không tròn bởi bàn tay ướt
Nét trôi dần theo dòng khô, dòng ướt
Bởi dòng đời có một hướng ai đâu.
Thơ mùa đông
Dễ có phép màu
Biến tư duy thành chuỗi rời rạc
Cắt vun vặt bao câu hát
Nhập về chỗ không ai biết lưa thưa
Ngoài kia trời líu ríu đổ mưa
Vẫn bình thường như bao mùa đông khác
Chỉ ta già đi
Và nỗi lo toan biết khát
Muốn tìm về điểm lõm chung nhau.
7-12-2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét