Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

HOA CỐ NHÂN


Mong manh, tim tím giữa trời đông
Nhớ thương ai? Lạc gió hương đồng
Lối vắng bơ vơ chao gửi cánh
Nhiều tên, có nhận CỐ NHÂN không?.

Mảnh mai trơ trọi, gió đông sang
Gói nỗi ngóng chờ!… thôi rẽ ngang
Chút thương vẽ nét thanh tím biếc
Giã biệt mộng tình kiếp đa đoan.

CỐ NHÂN- hoa tím biết về đâu
Trinh nguyên phong nhụy đọng sương sầu
Bao mùa đông thả đầy giá buốt
Chung thủy trọn đời… mãi nhớ nhau.

Ngậm ngùi nâng cánh nhắn mai sau
Có còn không lưu luyến bền lâu
Nửa kia về với hoang sơ ấy
Để chốn sắt son, tím một màu.

19-1-2013
(Sửa bài cho bạn)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét