Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015




LƠ ĐỄNH

Anh lơ đễnh để em vụt xa mất
Như làn mây theo gió thoảng qua mau
Như con sóng vỗ bờ rồi chợt tắt
Thời gian còn, mà mãi mãi theo sau.

Khi anh biết, em đã là xa vắng
Đã ngọt ngào ở phía chân trời kia
Từ say đắm , anh chỉ còn vị đắng
Tự trách mình nông nỗi ngẩn ngơ quên.

Lâu lắm, lâu... mùa thu mưa nhường ấy
Em ra đi, lặng lẽ chẳng chia ly
Anh tự hỏi nếu một ngày gặp lại
Có lời chi ngắn gọn để làm chi.

15-9-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét