Ta
cứ nghĩ Tiếng Việt là đơn giản
Má,
U, Me, Mạ, Mí, Bầm… cùng là Mẹ vậy thôi
Bởi
ta sinh ra trong nguồn tiếng nói
Chảy
trong ta ngôn ngữ triệu năm rồi.
Ta
vẫn biết chữ viết là diễn đạt
Những
tâm hồn khao khát đến muôn nơi
Những
tinh túy cả dân tộc gói lại
Văn
hóa, bản sắc gửi đó bao đời.
Trong
Tiếng Việt có lũy tre kèo kẹt
Có
bình minh dựng nước của Vua Hùng
Cả
dân tộc gánh hai đầu Tổ quốc
Mồi
hôi rơi, xương máu đổ kiên trung.
Trong
Tiếng Việt có mùa về vàng óng
Ruộng
hong khô vén nắng những cánh cò
Điệu
ví, giọng hò ru qua vạn dặm
Cháy
tình yêu, say đắm dẫu âu lo.
Có
tiếng Mẹ ru ầu ơ con ngủ
Tiếng
bước chân xung trận nát biên thùy
Có
những tiếng Mẹ cầu mong thủ thỉ
Đợi
con về đằng đẵng riết đêm khuya.
Có
tiếng lúa lao xao thì ngậm sữa
Tiếng
róc rách suối lượn giữa mây ngàn
Tiếng
se sẽ chuyển mùa trong yên ắng
Cây
nhú mầm đợi nắng đón xuân sang.
Tiếng
khói bếp là là trên mái lá
Tiếng
em thơ ê a chữ i tờ
Trang
sách mở trên lưng trâu dang dở
Vẫn
viết thành lịch sử nên thơ.
Bởi
vậy nên Tiếng Việt thật đơn giản
Được
phát ra từ hàng triệu trái tim
Từ
phẩm chất hàng ngàn đời giữ nước
Xa
xôi đâu mà phải cứ đi tìm?
Ôi
Tiếng Việt! non sông thời vạn lý
Từ
Hán, Nôm, Quốc ngữ cũng đất trời
Chắt
tinh hoa từ bao đời tụ lại
Đổi
thay Người, sẽ mất hết người ơi!
3-12-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét