GIỚI HẠN
Em biết đấy, cuộc đời là giới hạn
Trong không gian
và trượt với thời gian
Nên đừng tiếc những gì ta quên
lãng
Bởi tương lai là vô tận, vĩnh hằng.
Anh không dám
nghĩ mọi thứ là vĩnh viễn
Nhưng yêu thương thì chung thuỷ lên đầu
Dẫu tóc bạc, mắt mờ và quên lối
Thì hàng ngày ta cưới lại, có sao đâu!
Nhưng yêu thương thì chung thuỷ lên đầu
Dẫu tóc bạc, mắt mờ và quên lối
Thì hàng ngày ta cưới lại, có sao đâu!
Chuyện đơn giản như chân đều nhịp bước
Một của em và còn lại của anh
Mọi thứ dừng, nhưng đi – chân sau, trước
Cứ đổi nhau sáng sớm, ráng chiều.
Ta cũng vậy, tình yêu qua rồi lại
Là hai mặt của một liếp bàn tay
Nuôi ở giữa là máu chung thủy chảy
Gạt thế giới đi, ta sống với tháng ngày.
1-3-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét