VIẾT CHO MẸ ĐƠN THÂN
Em là mẹ đơn thân, anh biết vậy thôi
Đừng cố hỏi những điều không thể nói
Trái tim em không no và chẳng đói
Bão tố truân chuyên, em nếm trải rồi.
Bây giờ em quên mọi chuyện lứa đôi
Mẹ đơn thân giấu bao điều kỳ lạ
Em đủ sức đương đầu vất vả
Đừng cố thương, điều đó chẳng cần.
Em biết mình không thể mãi dừng chân
Bởi góc sâu nhất của em là phụ nữ
Khao khát yêu thương, sẻ chia mọi thứ
Đừng gọt sâu đến cội rễ đơn thân.
Như dòng sông kia lặng lẽ ngày đêm
Bởi nước sâu nên vô cùng chảy chậm
Biển hiền hòa nhưng giấu ngầm ngọn sóng
Đừng để biển gầm lên
Sông cuộn thác ghềnh.
Mẹ đơn thân mạnh mẽ lắm khi cần
Nhưng đừng cố xót thương em lần nữa
Em đã hiểu nhà xây từ vôi vữa
Và gia đình từ thấu cảm, duyên sâu.
Đừng coi mọi phụ nữ đều như nhau
Có người vui và có người hằn học
Mắt phụ nữ bao giờ cũng chực khóc
Dẫu nước mắt chảy ngược thấu tâm can.
Mẹ đơn thân không muốn sự rộn ràng
Nhưng trong lòng xao xuyến như bão tố
Chỉ nghe thôi, đã nhịp dồn sóng vỗ
Mong vuốt ve như cát vuốt thủy triều.
Mẹ đơn thân cũng tròn khuyết sớm chiều
Nhưng vẫn mãi một màu vàng óng ả
Là mảnh trăng, dẫu sao mờ nhạt quá
Một mình em ôm trọn ánh trời đêm.
Đừng gắng yêu mẹ đơn thân nhiều thêm
Nếu chưa thấy trái tim trong lí trí
Một mùa mưa chưa là xong nếp nghĩ
Phẳng nhiều hơn bình thản chốn đơn thân.
12-10-19
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét