Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

TĨNH LẶNG – BÌNH YÊN Có bao giờ em nhớ lại ngày xưa. Nhặt hương bưới ướp vào tóc buông xõa. Nhặt long lanh ướp vào mắt nắng hạ. Cho bình yên say đắm một góc đời. Có bao giờ em nhặt lá xưa rơi Ép tím thời kỉ niệm miên man nhớ Vắt ngang trời mắt mộng mơ một thuở Để xế chiiều nhấm nhẳn chốn bình yên. Có bao giờ, bao giờ cứ dềnh lên Sóng cuộn trào trong tim dào dạt nóng Vỗ tình yêu xanh cao trời gió lộng Xõa mượt mà tóc mây sánh lung linh. Thủy triều lên, bến mới lại đi tìm Đôi mạn đò chênh chao về giữ nắng Cho bến ấm dưới vòm xanh TĨNH LẶNG Cho BÌNH YÊN thanh thản bến bao dung. Daknong 18-3-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét