Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2015

CÓ LỐI MÒN NHƯ THẾ

Có một lối mòn cho ta đi
Ai cũng biết và chẳng ai thấy rõ
Bao đời nay tưởng chừng đã cũ
Vẫn vô cùng mới mẻ giữa nhân gian.

Một lối đi chật hẹp mà thênh thang
Ta sánh đôi hay trước sau chẳng nệ
Vừa ngọt ngào, vừa băn khoăn dâu bể
Khăn gói hoài...
Đi mãi chẳng hết đâu.

Mọi người đi và cầu nguyện phép màu
Ngày mai hơn hôm nay và quá khứ
Nắng trên hoa, dưới chân gai góc cũ
Để ươm mầm thúc quả chín ngon hơn.

Lối ta đi: hạnh phúc của hai người
Bao thế hệ kiếm tìm và mơ ước
Dẫu lối mòn cũng đừng nên lỡ bước
Quen lắm rồi vẫn dẫm phải chông gai.


15-6-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét