Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

MÙA HẠ NẮNG


Đó là mùa về lại kỉ niệm xưa
Tay trong tay nắm đến chặt tha thiết
Cái nắng rang cũng chẳng hề biết mệt
Cứ miệt mài cơi lửa cháy yêu thương.

Hạt cỏ may vô tâm đứng ven đường
Cũng len lỏi vào hai người tránh nắng
Cơn gió Lào cứ tưởng trời lồng lộng
Nên vô tư, thổi chẳng nghỉ bao giờ.

Đó là mùa ảo tưởng hóa thành thơ
Hai trái tim kéo nhau về thực tại
Cánh phượng đưa trên đầu mê mãi
Làm chứng cho cái vồi vội đầu tiên.

Núp bóng hè gieo tiếng ve triền miên
Đêm tằn tiện hơi ngẹn ngào dế hát
Ruộng nứt nẻ, sông lùi xa bờ cát
Nắng dạt đầy, chưa đủ, nắng nhiều thêm...

Có ai hay ta sẽ đến mọi miền
Cứ nhẫn nại mặc hạ về nắng cháy
Quá khứ lùi xa, bao mùa vẫn vậy
Cứ đốt hoài chẳng thấy được tro than.


13-6-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét