Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

DUYÊN PHẬN

Em về dẫm phải khóm hạ vàng
Tôi trồng dạo ấy đợi em sang
Đêm sương, ngày nắng, vun mơ ước
Một bước đễnh lơ, hóa phũ phàng.

Em đi, hy vọng lại ươm hàng
Đợi bóng hiền thê dẫu đa mang
Một kiếp phong hoa cài thủ phận
Mạng nặng hồn duyên, ấy bẽ bàng.

Nơi ấy thoáng nghe tiếng lạ lùng 
Trách mà đượm thắm nghĩa bao dung 
Ngẫm nghĩ cuối cùng yêu để sống 
Thầm kín chôn sâu, cạn vô cùng.


19-6-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét