Một nếp
nhà vách cũ, mái rêu xưa
Lũ chúng
con sống cả thời thơ thơ ấu
Qua nắng
mưa, bao mùa gió bão
Mái nhà
xưa giờ lấp ló vườn xưa.
Thành phố
hôm nay lồng lộng nhà cao
Những con
đường nở hoa và rộng mở
Kỷ niệm
lui về trong ngôi nhà nhỏ
Để lại một
phần trong sóng biếc lang thang.
Đồng Hới
bình yên nghiêng bóng chiều vàng
Ngâm tĩnh
lặng vào bốn mùa Nhật Lệ
Nuôi ấm áp
điệu hò khoan dâu bể
Buổi thuyền
về, lưới rải nốt du dương.
Trong tim
con là hai tiếng quê hương
Chúng con
lớn lên bởi Người thấp xuống
Giản dị vậy,
một đời chưa hiểu nổi
Mỗi lần về
chát mặn ngấm bàn tay.
10-7-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét