Thứ Năm, 30 tháng 7, 2015

SINH VIÊN TỰ ĐỘNG HÓA BÁCH KHOA
Tạm biệt rồi
Mái trường thân yêu
Và tạm xa
Những vất vả sớm chiều
Ta đi tới những miền cát trắng
Đi tới những vùng đất hoang vắng
Những nhà máy, công trình
Ta đi tới những miền thức trắng
Trong tim.
Ta đốt lên những khát vọng niềm tin
Bấy lâu nay hằng bao ngày ấp ủ
Hai bàn tay và năm năm chưa đủ
Đi cùng ta tự động hóa bách khoa.
Ta dạt dào đi đến những miền xa
Không ngọt ngào, lãng mạn và mơ mộng
Chỉ nắng đốt, khó khăn và gió lộng
Những đêm dài nung nấu quyết tâm...
Ngày mai kia vàng nắng, trắng nở hoa
Ta nhớ lại những đêm vùi sách vở
Muốn yêu thương, ngọt ngào thôi chưa đủ
Cả niềm tin tự động hóa bách khoa.
Mai, ngày mai giữa đất trời bao la
Vẫn nhớ về tự động hóa bách khoa
Nơi thắp sáng những niềm tin, khát vọng
Ươm tình yêu chung thủy, thiết tha.
Ta lạnh lùng, khao khát những phồn hoa
Dẫu một đời đẫm mồ hôi, trăn trở
Vẫn mãi mãi nơi luyện rèn một thuở
Nuôi niềm tin và khát vọng bách khoa.
7-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét