Ta
rơi hay lá vàng rơi
Ta
cười hay chuỗi ngày cười đã qua
Mưa
rơi hai tiếng nhạt nhòa
Từ
trong tâm khảm vỡ òa bóng em.
Một
mùa thu chẳng dịu êm
Cứ
lừa ta suốt ven thềm nắng chan
Hay
đâu bên ấy lệ tràn
Trôi
bao chát mặn, thương than phía này.
Bây
giờ thu trở màn mây
Có
chăng thoáng chút tay thừa gác qua
Ta
và em chẳng phôi pha
Chỉ
quên một phút gọi là của nhau.
1-10-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét