Thứ Bảy, 3 tháng 10, 2015



NGHE THEO LẼ ĐỜI

Có một ngày em lặng lẽ ra đi
Không chấm hỏi, cũng chẳng lời tiễn biệt
Để hàng liễu rủ bên hồ da diết
Tiếng sầu đêm gieo trong dế nôn nao.

Anh hỏi mây: em anh ở chốn nào?
Mây trả lời rằng chân trời thổn thức
Anh hỏi gió: tìm em trong cổ tích?
Gió nhạt nhòa: đi mãi chẳng về đâu.

Anh hỏi mùa thu: em ra sao?
Mùa thu đáp về tình yêu nông nổi
Anh hỏi thời gian: yêu chừng có tội
Thời gian hay: say đắm phải vội vàng.

Đừng để em phải lận đận sang ngang
Đừng để em buộc lòng ăn trái đắng
Đời trăn trở dạy anh đừng phẳng lặng
Cứ ồn ào nuôi thăm thẳm sâu xa!

3-10-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét