Thứ Năm, 14 tháng 4, 2016

TÌNH QUÊ VỐN THẾ


Con ạ, quê mình vẫn thế
Sương mai góc ruộng góc vườn
Cái nghèo sớm chiều mẹ gánh
Ngày ngày đồng bãi khói rơm.

Đang mùa giêng hai giáp hạt
Cây rau còn lạnh chưa chồi
Lúa cất chỉ còn hạt giống
Vầng tay vắt trán đêm rơi.

Bao năm quê mình vẫn thế
Hết mùa lại đến núi non
Gánh củi mòn vai, vẹt gót
Mồ hôi thay tắm phấn son.

Vẫn mùa gió Lào bỏng lửa
Tràn qua vạt ruộng chớmthì
Lúa lên hóa tình kiếp bạc
Ngày đi, đời cũng lùa đi.

Con ạ, quê mình vốn vậy
Ngàn năm chân chất, ngọt bùi
Lời quê cũng là của mẹ
Bình yên mãi mãi mà thôi.

Con ạ, không chờ phép lạ
Tự quê vốn đã thần kỳ
Chỉ tiếc nắng về sớm quá
Khiến chiều lầm lỡ bỏ đi.

Con lo ! tình quê vốn thế
Đổi thay, thay đổi ngàn đời
Bờ tre, xóm làng đến ruộng
Tình người đi, ở mà thôi.


14-4-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét