Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2018
BẾN XƯA
Bến xưa dừng, nơi ấy có người xưa
Chiều đông vắng thả xuống hồn sâu lắng
Trong thấp thoáng hình như quen chưa đặng
Nên bến xưa lặng lẽ gói chiều về.
Đêm lại ngày, xưa bến đợi lê thê
Những ngày mưa lên kinh thành lạnh lẽo
Có một nỗi lòng giấu vào dĩ vãng
Bến ngày xưa quay lại chuyện ngày xưa.
Chuyện của thời vừa nắng lại thích mưa
Đuổi gió rồi cất sâu vào áo tím
Mắt giấu nắng mà tiễn đưa bịn rịn
Ướt mắt rồi, biết tìm nắng ở đâu!
Như vì sao lấp lánh dải nhiệm màu
Theo dấu bước lãng du trời mây nước
Bồng bềnh mãi mà không sao nói được
Chút hẹn hò chờ đợi bến xưa trôi.
Đêm nằm nghiêng trên bến vắng rã rời
Ê ẩm đau chịu một đời lận đận
Khẽ trở mình vuốt dọc chiều áo tím
Gửi lại thời say đắm bến xưa ơi!
8-1-2018
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét