Thứ Ba, 10 tháng 3, 2020


EM TR V NƠI Y SAO EM?

Em trở về căn gác cũ thân quen
Bỏ xa chốn phù du nơi hoa hội
Cơn lốc cuốn qua cuộc đời bão nổi
Đã làm em tan khát vọng sâu xa.

Em trở về nơi hoa cỏ vương xa
Nét trầm tư thở dài thời dĩ vãng
Nơi sinh ra và lớn lên lãng đãng
Một trời mây xây trắng nỗi lo toan.

Bể dâu nghiêng về phía cuộc đời em
Khô trái tim và cháy lòng đắng ngắt
Tình yêu giả trộn vào khát vọng thật
Đẩy em xa dần mơ ước mong manh.

Một nửa khoảng trời, một nửa vầng trăng
Cứ lệch mãi, biết bao giờ tròn trịa
Áo đã hở một miền miên du thế
Cứ phập phồng nhịp sống thuở hai mươi.

Thế giới trong em khóc lẫn tiếng cười
Em rải hết những lần neo bến đậu
Con thuyền mỏng đã bao lần xoá dấu
Vẫn mịt mờ trong sương khói miên man.

Chân em bước dần trên bậc thời gian
Khoảng đến hoàng hôn ngày ngắn lại
Nhịp thở dày hơn biệt phân phải trái
Có đủ bù đắp lửa ngót băn khoăn.

Một thoáng trở về, một thoáng bâng khuâng
Nhịp gặp gỡ cũng nhịp thời bỏ lỡ
Bởi thời đã qua, biết thì quá trễ
Chỉ nắng trưa hoài niệm đoá quỳnh đêm.

Không nói lời chính là nói nhiều hơn
Em đã hiểu nút thắt chiều lận đận
Có gỡ nữa cũng bạc thêm số phận
Nắng gồng mình cũng chẳng tới khuya đêm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét