GIÓ HẠ VỀ EM BIẾT KHÔNG
Gió Hạ về rồi, em biết không
Đã nghe thoang thoảng lúa trổ đòng
Bàng thôi đỏ lá, hồng nhíu nở
Đón tháng Tư về, em biết không?
Nơi ấy bây giờ trời có xanh?
Em có thẩn thơ gỡ rối lòng
Vai nhỏ mòn đi, chùng năm tháng
Dâng đầy lên mắt đọng nhớ mong.
Gió Hạ khẽ cười, em biết không?
Bởi những lo âu xoáy theo dòng
Trái tim chờ chực tâm hồn nhỏ
Vén nhẹ lồng ngực, ngắm nỗi trông.
Ta nhón sương mềm phơi cỏ xanh
Chắc em nơi ấy đang mộng lành
Chỉ mong đừng run bên khóe mắt
Và làn môi óng ánh thủy chung.
Ta gỡ gió ra khỏi mông lung
Để mảnh rèm buông đỡ chạnh lòng
Cất đi năm tháng hờ ảo ảnh
Cảnh cũ, xưa ngày, chợt hóa chung.
Gió Hạ đi rồi, em biết không
Chắc là sang đó nhắn vài câu
Sợ gió lỡ buồn, ta trao gửi
Chút lo âu trộn ít gợn sầu.
Nơi ấy trời mây có một màu?
Để hòa hai thuở quyện lên nhau
Em hóa màn đêm, ta nhấp nháy
Ngàn năm tìm mãi chuỗi yêu đau!
30-3-2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét