ƠI NGƯỜI VỀ VỚI KƠ-NIA
Bao nhiêu năm tháng đi qua
Để lại lá vàng, nắng đỏ
Mình em với trời lộng gió
Người đời lạ lẫm, kơ-nia.
Thế giới bên này bên kia
Địa đàng, trần gian bụi bặm
Ngày thăng, đêm trầm giấc lắng
Mơ mòn tuổi tác kơ-nia.
Anh đi suốt bốn mùa qua
Còn em hai mùa bền bỉ
Hết nắng lại mưa sao thế
Mình em ôm hết gió trời.
Chập chùng rừng núi ai ơi
Đừng để em tàn nhung nhớ
Lặng yên nuôi niềm cởi mở
Đón người say đắm kơ-nia.
Thương em, người nhớ đừng về
Để lại mình em chớm lạnh
Giao mùa bóng em sóng sánh
Dẫn về lối nắng kơ-nia.
Ban Mê Thuột 14-3-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét