Thứ Hai, 9 tháng 3, 2015

QUY LUẬT MUÔN ĐỜI

Vẫn biết rằng em chẳng đến nữa đâu
Tình yêu ấy
Của một thời nông nỗi
Thời gian trôi
Anh muốn nhanh
Vì vội
Để tình đầu chín rụng thuở non xanh.

Không nặng nề gì giữa em và anh
Chỉ một nỗi vô tư khờ hạo
Qua tám mùa nắng ấm rồi giông bão
Chuyện ngày xưa
Lùi vào chỗ xưa hơn.

Anh trở về lối cũ thân quen
Dành thời gian ươm rễ sâu vào đất
Mặc gió mưa
Chẳng nảy mầm, mọc lộc
Giấu tình yêu yên ngủ chốn bình yên.

Em đi qua nơi ấy bao lần
Cả anh biết và cả em cũng biết
Tình yêu chung quá mặn nồng, tha thiết
Quá tâm tư nên chẳng nói nỗi lời.

Tuổi có thì
Ta dại dột em ơi
Trái táo chín mà hai người phải đói
Đến hôm nay vẫn vụng về mọi nỗi
Biết vậy rồi nói vọng chỗ thân quen.

Đã trưởng thành cả anh và em
Muốn nói với con mọi điều chân thật
Mà lại thôi
Đã thành quy luật
Mỗi người qua đào hố gửi mai sai.


10-3-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét