ĐI XA MIỀN ĐẤT ẤY
Ta đi qua gặp nỗi miền quê ấy
Đất bazan bụi xém cháy mùa khô
Chỉ còn mưa trên má em ửng đỏ
Con suối men kẽ đá chảy ven hồ.
Bàn tay chai qua bao mùa nương rẫy
Gót chân bầm ngày tháng dẫm xa xôi
Bắp, cà phê, lúa nuôi từng giọt sống
Lần đầu tiên mà ngỡ đã lâu rồi.
Cái nắm tay nửa chừng chưa chặt
Giấu nụ cười sau chớp mắt lung linh
Thầm bẽn lẽn nóng hơn sàn lửa đỏ
Nỗi niềm chưa trao thả xuống bên mình.
Ta tạm biệt cao nguyên thăm thẳm
Về với biển xanh duyên hải sóng trào
Để lại nắng gió bao lần hò hẹn
Trăng vàng rơi nối nhớ vắng lao xao.
19-3-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét