Thứ Năm, 26 tháng 3, 2015

VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA

Ta cứ ngỡ thời gian trôi qua
Bao nỗi nhớ sẽ chìm hoài xa vắng.
Bao mùa thu xanh trôi vào yên lặng.
Bởi thời gian cứ mãi trôi qua.
Nửa thế kỷ rồi
Bao chuyện đã đi xa
Thuở khó khăn chỉ còn trong hoài niệm
Nhớ tháng ngày thầy và trò vượt tuyến
Người ra đi, để lại dấu gió đưa.
Hết Mỹ Trạch dầm Cự Nẫm nắng mưa
Hết Vạn Trạch ngâm Hoàn Trạch bom đạn
Lớp học đêm, lo hầm hào sơ tán
Chỉ nụ cười vắt vẻo cái nhìn nhau.
Vẫn yêu thương say sưa dẫu bạc đầu
Mắt vẫn xanh dẫu một đời sương gió
Tim vẫn yêu dẫu hai đầu để ngỏ
Vẫn tìm về mùa phượng cháy gió đưa.
Ta nhớ trường, nhớ lớp thuở xa xưa.
Nhớ mái tranh, cây bàng chìa vẫy lá.
Ta nhớ bạn bè sân trường xa lạ.
Nhưng thân ngay trong tiết học đầu tiên.
Ta nhớ cô, thầy tóc ngày càng bạc thêm
Đường phấn trắng thăng trầm gieo yêu mến.
Nhớ trời xanh, chao nghiêng én liệng.
Bạn bè nắm tay trong sáng vàng ươm.
Nhớ những buổi trực đêm trên liếp cỏ rơm.
Ba bốn đứa chung chiếc mền mỏng mảnh.
Nhường bên này, kéo bên kia vẫn lạnh.
Quay mặt vào giữ hơi ấm cho nhau.
Cây phượng già xoa những mái đầu.
Chụm vào nhau ghi mấy dòng lưu bút.
Cánh phượng đỏ đốt lòng ta day dứt.
Lá vẫn xanh như mơ mãi màu xanh.
Những chuyện qua rồi, không thể trôi qua.
Hồi đó ai cứ trêu hoài bạn nhỉ?
Một người khóc còn một người xin lỗi.
Bạn giận rồi…ta đâu nỡ đi qua.
Những chuyện năm nào giờ lại hiện ra.
Ta ngồi với bạn dưới chùm phượng đỏ.
Lại tíu tít kể chuyện cô, thầy, trường cũ.
Kỉ niệm về trong mắt ấm yêu thương.
Ta lớn lên phiêu dạt giữa đời thường
Để lại sân trường nỗi đợi chờ khắc khoải
Lớp học già trong ước mơ trẻ mãi
Mong ta về khâu chuỗi nhớ bâng khuâng.
Những mái đầu không còn tuổi thanh xuân.
Ta tóc bạc, bạn nét hằn khắc khổ.
Chỉ nụ cười là vẫn thời tươi trẻ.
Giữ nguyên lành say đắm buổi xa xưa.
24-3-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét