Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2015

Kỷ niệm thời xa vắng

Thoang thoảng rơi, trời lấm tấm thả mưa / Mùa xuân mới lại về ngang khung cửa / Tình yêu thương được thêm một tuổi / Nỗi nhớ em dài hơn thuở xa xưa.

Em nhớ không kỉ niệm ngày xưa.
Em mười tám
anh đôi mươi có lẻ.
Em dịu dàng, thơ ngây, e lệ.
Chút dậy thì xao xuyến vô tư.

Anh bỗng trở nên thừa khi ở bên em.
Để ngọn gió thầm thì mùa hạ cuối.
Tuổi thơ em anh hoài rong ruổi.
Chơi trốn tìm trong vơ vẩn yêu đương.

Anh không dám trao niềm yêu thương.
Sợ thời gian vẫy chào mãi mãi.
Tình đơn phương có bao giờ trẻ lại.
Giấu mình trong hoa phượng cháy hè sang.

Em vẫn bên anh giản dị, nhẹ nhàng.
Dù trái tim không bao giờ chung được.
Và anh biết như đôi bờ con nước.
Cứ nhìn nhau cho đến biển xa khơi.

Ngôi trường em học nay khác rồi.
Cây phượng già đã chuyển dời ngõ mới.
Tiếng ve kêu không còn mời gọi.
Hay thiết tha như anh thuở yêu em.

Những cây bàng cũng rời chỗ thân quen.
Không chìa tay vẫy như hồi em học.
Ở nơi đó tòa nhà cao mới mọc.
Xóa lạnh lùng bao kỉ niệm lứa đôi.

Chỉ còn lại những nỗi nhớ riêng thôi.
(Mà anh cũng không chắc em còn nhớ).
Thuở nắng mưa chập chừng bỡ ngỡ.
Quá vô tư lỡ bao chuyện vui buồn.

Anh và em ngày một già hơn.
Sao tình yêu lại cứ đòi trẻ mãi.
Đòi phượng đỏ, bàng đêm quay lại.
Để kiếm tìm trong hư ảo chiêm bao.

Anh biết trong mỗi người có một trái tim.
Biết yêu thương và đập không lỗi nhịp.
Nhưng theo em, chắc anh không đuổi kịp.
Sự tảo tần, kiêu hãnh ở trong em.

Hơn mười năm rồi.
Gặp lại kỉ niệm thân quen.
Em vẫn vậy, dịu dàng và xao xuyến.
Tuổi thanh niên vẫn như còn lưu luyến.
Trong mắt em xanh thẳm thoáng chơi vơi.

Vẫn hình dáng xưa, vẫn thắm nụ cười.
Em nhẹ nhàng như chưa hề thay đổi.
Nên ngỡ ngàng cây bàng chìa tay vội.
Tiếc mùa đông không phượng đỏ trời xanh.

Chừng đó thôi đủ ngây ngất lòng anh.
Lời nói không đuổi kịp lòng tiếc nuối.
Anh chỉ trách một thời nông nỗi.
Nắng trong tay rồi anh rải gió đưa…

Thoang thoảng rơi, trời lấm tấm thả mưa.
Mùa xuân mới lại về ngang khung cửa.
Tình yêu thương được thêm một tuổi.
Nỗi nhớ em dài hơn thuở xa xưa.

Mùa xuân lại về với nắng đó em.
Để mùa đông chia tay cùng gió lạnh.
Chúm môi cười, mắt em lóng lánh.
Kỉ niệm về trong sáng buổi đầu tiên.


2009 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét