Thứ Năm, 5 tháng 3, 2015

LUNG LAY 

Em không muốn gặp lại người xưa 
Sợ chạm vào nỗi đau mình em biết 
Dẫu là vậy mà thời gian mãi miết 
Khắc sóng mòn bao vệt xuống đời em. 

Những vết nhăn trên má nhiều hơn 
Nỗi bâng khuâng chẳng bao giờ lắng xuống 
Tuổi thanh xuân chỉ còn trong tâm tưởng 
Muốn xê dịch mà có đến được đâu. 

Vẫn biết rằng ai cũng đã có đôi 
Niềm nuối tiếc chỉ chờn vờn ảo ảnh 
Lung lay mãi một góc đời sóng sánh 
Thuở vô tình! chẳng bén lại đâu anh. 

6-3-2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét